"Nghe đến đó, cậu cũng thấy bọn tớ không xứng à?" Dư Vãn nhìn vẻ mặt của Lục Hạ rồi hỏi.
Lục Hạ gật đầu, không hề giấu giếm: "Đúng vậy, chênh lệch hơi bị nhiều đấy!"
Dư Vãn thở dài: "Tớ biết mà, đến cả cậu còn thấy vậy... huống chi là người nhà tớ! Nhưng anh ấy thật sự rất tốt, một người cực kỳ ưu tú! Hơn nữa anh ấy cũng không nghĩ như vậy. Lẽ ra anh ấy có thể có một tương lai tốt đẹp hơn nhiều."
"Nhà anh ấy là thế gia ngự trù, trước đây ở Kinh Thành có một khách sạn lớn. Sau này, theo quy định của nhà nước về việc công hữu cửa hàng, nhà anh ấy đã hiến tặng lại cho quốc gia. Ông nội anh ấy tiếp tục làm đầu bếp ở đó. Nhưng rồi sau đó, họ bị người ta hãm hại, gần như tan cửa nát nhà, ba mẹ anh ấy cũng mất trong giai đoạn đó. Anh ấy còn nhỏ đã phải theo ông nội về quê."
"Sau khi trở lại, mọi thứ đã thay đổi, cảnh còn người mất. Anh ấy không có bằng cấp hay công việc ổn định, chỉ có thể làm những việc chân tay để nuôi ông."
Lục Hạ nghe đến đây cũng thở dài, quả nhiên là một bi kịch thời đại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play