Diệp Nam nghe xong liền thẳng thắn: "Không cần thiết đâu Vân Phương. Cậu cũng nói rồi, chủ nhà đối với cậu vẫn vậy, bao nhiêu năm nay cô ấy cũng chăm sóc mẹ con cậu chu đáo. Nếu cậu chuyển đi, cái tình nghĩa này coi như đứt đoạn."
Đàm Vân Phương nghe vậy thở dài: "Tớ cũng biết chứ, nên mới rối rắm vậy đó."
Lục Hạ ngẫm nghĩ rồi nói: "Thật ra cậu không cần nghĩ nhiều đâu. Có lẽ cô ấy chỉ tiện miệng nói thôi. Cậu từ chối rồi cô ấy cũng không ép mà. Coi như chuyện này cho qua đi, sau này cứ đối xử với cô ấy như bình thường. Cô ấy đối tốt với cậu và Tiểu Nhã, thì cậu ngày thường để ý, chăm sóc cô ấy nhiều hơn. Cô ấy là người già, cũng có lúc không tiện."
Nghe đến đây, biểu tình Đàm Vân Phương nhẹ nhõm hơn hẳn: "Cậu nói đúng, tớ đúng là chuyện bé xé ra to."
Mọi người cũng không trách cô ấy suy nghĩ nhiều. Rốt cuộc Đàm Vân Phương từng chịu tổn thương trong chuyện này, nên hơi mẫn cảm. Ai cũng hiểu mà.
Sau đó mọi người chuyển chủ đề, trò chuyện thêm một lúc. Ăn xong cơm, hẹn nhau lần sau gặp, rồi ai về nhà nấy.
Còn mấy ngày nữa là đến khai giảng. Thẩm mỹ viện đã khai trương, Diệp Lâm cũng tất bật bắt tay vào việc công ty. Vừa làm thủ tục, vừa tốn tiền đăng tin tuyển dụng trên báo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT