Lục Hạ nghe xong liền gật đầu ngay tắp lự: "Quyết định vậy đi. Nếu không em thấy mình tệ quá, ông nội lớn tuổi rồi mà vẫn phải lo lắng cho chúng ta."
Giang Quân Mạc ôm cô vào lòng an ủi, đợi cảm xúc cô ổn định mới lấy khăn tay lau nhẹ mặt cho cô.
"Tết nhất đến nơi rồi, đừng khóc nữa. Còn tận nửa năm nữa chúng ta mới chuyển đi cơ mà, mấy chuyện này từ từ tính sau, được không?"
Lục Hạ gật đầu: "Ừ, em biết rồi, hôm nay em không nghĩ nữa."
Nhắc đến chuyện này, Lục Hạ chậm rãi nhớ lại chuyện buổi sáng: "Anh này, em thấy em họ anh cứ kỳ kỳ sao ấy?"
"Hả? Kỳ ở chỗ nào?"
Lục Hạ cũng không diễn tả được: "Không biết nữa, cứ thấy kỳ quái, hình như là cái ánh mắt nhìn em ấy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT