Lục Hạ định bụng đi mua một cái sọt đựng cá, nhưng nghĩ thứ này chắc trong thôn cũng ít nhà có.

Thế là cô mua tạm một cái sọt trong thôn. Khi có người hỏi, cô bảo là định lên núi xem sao, mọi người lại tưởng cô giống những người khác đi tìm quả dại nên cũng không hỏi gì thêm.

Mùa này, các loại quả dại đã chín rộ, lũ trẻ con rủ nhau lên núi hái.

Lục Hạ có sọt rồi liền nói với Thẩm Thanh Thanh là mình đi thượng nguồn.

Đến nơi, quả nhiên thấy khúc thượng nguồn nước sâu hơn hẳn, lại vắng người qua lại. Chắc vì trước kia có người chết đuối ở đây, nên mọi người đều kiêng dè, điều này lại thành ra tiện cho Lục Hạ.

Cô nhìn quanh dòng sông, chưa thấy con cá nào lớn, nhưng không nản, bèn dùng tay rẩy một ít linh tuyền thủy xuống nước.

Linh tuyền thủy tuy công hiệu không lớn bằng trước, nhưng vẫn có sức hút nhất định với động vật nhỏ.

Lần trước, cô đi đường uống nước, bị một đứa trẻ trong thôn va phải, nước linh tuyền trong bình đổ vãi ra đất. Sau đó cô thấy mấy con gà chạy lại mổ lia lịa chỗ nước vương.

Chỉ là không biết nó có hấp dẫn được cá không thôi.

Lục Hạ hơi thấp thỏm. Nhưng rất nhanh, cô thấy mấy con cá, rõ ràng là to hơn hẳn, bơi tới.

Lục Hạ mừng rỡ, vội vớ lấy sọt, nhắm cá mà vớt lên. Kết quả, khỏi phải nói cũng biết:

Chẳng vớt được con nào…

Linh tuyền thủy tan nhanh trong nước, cá cũng tản đi mất.

Lục Hạ hì hục nửa buổi, cuối cùng thì "giỏ tre múc nước, công dã tràng".

Nhưng cái bụng thèm thịt đâu dễ gì bỏ cuộc!

Huống hồ cô còn nhìn thấy cá lớn kia mà.

Vậy là cô đổi cách. Lần này, cô bắt mấy con giun trên bờ, bôi linh tuyền thủy lên mình chúng, bỏ vào sọt, rồi thả sọt xuống nước.

Như vậy, đợi hương linh tuyền thủy dẫn dụ cá đến, lại thấy mồi giun ngon lành, cá nào mà không động lòng.

Quả nhiên, chẳng mấy chốc lại có mấy con cá bơi tới. Nhưng chúng chỉ lượn lờ bên ngoài sọt, không chịu chui vào trong. Lục Hạ liền đổi hướng sọt. Nhanh như chớp, một con cá mắc câu, lọt vào sọt.

Lục Hạ không do dự, nhấc bổng sọt lên. Vậy là sọt có thêm một con cá to bằng bàn tay.

Không biết là giống cá gì, thấy dẹt dẹt. Nhưng Lục Hạ vẫn rất vui, dù sao cũng có thành quả.

Sau đó, cô dùng lại mẹo cũ, vớt thêm được hai con nữa thì thôi. Thực ra cũng hơi mệt, hơn nữa ba con cá chắc cũng đủ một mình cô ăn rồi.

Để lần sau cô kiếm cái cần câu rồi ra đây thử xem sao, đến lúc đó tha hồ mà câu cá.

Lục Hạ mang theo chiến lợi phẩm ba con cá, không về thẳng chỗ ở thanh niên trí thức mà ra thẳng bờ sông làm cá, giặt giũ đồ đạc rồi theo một con đường khác đi.

Gần đây có một khu rừng nhỏ, vì cạnh chuồng bò nên ít ai qua lại. Cô tính làm cá ở đó.

Nếu không, về đến chỗ ở thanh niên trí thức thì lại phải chia sẻ cho mọi người mất.

Lục Hạ lấy luôn chiếc lò nồi nhỏ second-hand mà cô mua được ở trạm thu mua phế liệu từ trong không gian ra.

Vừa nãy ở bờ sông cô đã rửa sạch sẽ rồi, lúc này có thể dùng luôn.

Lục Hạ kiếm mấy hòn đá, làm cái bếp giản dị giống như mấy người thanh niên trí thức hay làm để sắc thuốc cho Giang Quân Mạc. Cô tìm nhặt cành khô ở quanh đó, bỏ cá vào nồi, rồi đổ thẳng linh tuyền thủy vào.

Cô lại lấy từ trong không gian ra chút hành, gừng, tỏi tự trồng, rồi trút luôn mấy loại gia vị trong không gian vào nồi.

Chỉ có thể làm đơn giản thế này thôi.

Cô đậy vung lại, dùng que diêm châm lửa đốt cành khô, rồi ngồi chờ.

Không biết làm vậy có ăn được không nữa.

Nhưng điều kiện có hạn, nếu có dầu rán qua thì tốt nhất.

Cũng may có linh tuyền thủy, chắc hương vị cũng không đến nỗi tệ.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play