Đại bá mẫu ôm Giang Thừa Viễn khóc nức nở một hồi lâu.
Mãi đến khi Giang gia gia thấy cháu đích tôn mình lấm lem bụi đường, lại còn cõng một cái ba lô to tướng, đoán chắc là cuống cuồng đi suốt đêm về, nên bảo đại bá và đại bá mẫu: "Thôi được rồi, con nó vất vả lắm mới về được, không sao là tốt rồi. Mau thu xếp cho nó ăn cơm đi, chắc mệt mỏi cả chặng đường rồi."
Đại bá mẫu nghe vậy mới chịu buông Giang Thừa Viễn ra.
Đến khi Giang Thừa Viễn tắm rửa xong xuôi, mọi người lại ngồi vào bàn ăn cơm, bữa cơm mới thực sự bắt đầu.
Có lẽ vì đã bảy tám năm không gặp cháu đích tôn, Giang gia gia vô cùng vui vẻ, bèn đặc biệt khui một bình rượu, định uống vài chén.
Mấy năm nay Giang gia gia luôn chú trọng dưỡng sinh, hiếm khi mới có dịp cao hứng như vậy, mọi người cũng không tiện từ chối, nên cùng nhau nâng chén.
Trên bàn, đại bá hỏi han con trai út về cuộc sống những năm qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play