Nói đến đây, Diệp Lâm thở dài một tiếng rồi mới tiếp tục:
"Thật ra, dì của bà cụ bây giờ sống không tốt lắm. Hồi trẻ dì ấy sinh ba đứa con, nhưng chỉ sống được một đứa, lại còn có vấn đề về đầu óc. Nhà chồng chán ghét, ly hôn rồi đuổi thẳng cổ đi. Sau đó dì ấy không đi bước nữa, cứ thế nuôi con rồi ở nhờ nhà bà cụ.
Mà nhà bà cụ còn có con trai, con dâu nữa. Nếu không phải thấy dì ấy có nghề, tự kiếm được tiền thì chắc họ cũng chẳng muốn chứa chấp. À phải rồi, trước kia dì ấy chuyên may vá, sống bằng nghề may quần áo. Nhưng giờ làm ăn khó khăn lắm. Mấy cửa hàng bách hóa với shop thời trang bây giờ bán quần áo mẫu mã đẹp hơn hẳn, lại còn chẳng cần tem phiếu gì, giá cả cũng không đắt. Dì ấy muốn kiếm tiền như trước kia là chuyện không tưởng.
Đằng này dì ấy còn một đứa con trai cần phải nuôi. Thằng bé cũng gần ba mươi rồi mà vẫn chưa lấy vợ."
Lục Hạ nghe xong khẽ nhíu mày: "Khó khăn thật."
"Đúng vậy. Nên tớ hứa là đợi cửa hàng của tớ mở ra, tớ sẽ mời dì ấy làm đại sư phụ, chuyên để đào tạo học viên, mỗi tháng có lương hẳn hoi. Dì ấy nghe xong gật đầu cái rụp."
Lục Hạ nghe xong phì cười: "Cái danh 'đại sư phụ' nghe xưa quá, đến lúc đó gọi là chủ quản đi. Mà cậu thử tay nghề của dì ấy chưa? Chắc chắn là được chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play