Việc rời khỏi Lục gia không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Lục Hạ. Cô đã chẳng còn chút cảm xúc nào với cái gia đình ấy. Về lời Lục Thu nói lúc cuối, cô tin rằng với sự thông minh của em gái, mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa.
Những việc đó chẳng liên quan đến cô. Chi bằng nghĩ xem tối nay có nên xuống bếp, dùng số tiền kiếm được vất vả của Giang Quân Mạc để cải thiện bữa ăn thì hơn.
Thực ra, trước khi rời Lục gia, cô từng nghĩ đến chuyện trả thù, báo thù cho nguyên chủ sau khi trở về thành phố.
Nhưng sau vài năm trưởng thành, cô quyết định từ bỏ. Không phải vì cô thánh mẫu, mà vì Lục gia dù đối xử tệ bạc, lạnh nhạt, xem thường nguyên chủ, nhưng cũng cho cô ăn học, trưởng thành. Việc bị hãm hại mất việc cũng đã được cô trả thù rồi, không cần phải đuổi tận giết tuyệt.
Dù sao trên danh nghĩa, họ vẫn là cha mẹ ruột của cô. Nếu họ xảy ra chuyện gì, có lẽ cô cũng bị ảnh hưởng. Hơn nữa, cô biết với những người như Lục gia, cũng chẳng thể gây ra sóng gió gì lớn lao.
Hôm nay nghe Lục Thu nói, cô càng thêm chắc chắn. Người cô ghét nhất trong Lục gia là Lục mẫu và Lục Xuân. Với tình hình này, không cần cô ra tay, chắc chắn họ sẽ sống ngày càng thảm hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT