Lục Hạ nghe xong có chút ngại ngùng, "Đâu có ạ, thực ra ngày thường anh ấy chăm sóc em nhiều hơn. Em có nhiều thứ không biết, đặc biệt là chuyện chăm sóc con cái, từ những việc lớn đến nhỏ đều nhờ cả vào anh ấy."
Đại bá mẫu nghe vậy bật cười, "Quân Mạc thằng bé từ nhỏ đã trưởng thành sớm, vì sức khỏe yếu lại chẳng có bạn bè chơi cùng. Hồi bé ở nhà thấy gì cũng muốn học, cứ lẽo đẽo theo mấy chị học làm việc nhà. Có một thời gian nó thích thú với may vá, còn đòi học cắt khâu với bác. Đừng nói, làm cũng ra gì đấy chứ! Nếu hồi đó nó khỏe mạnh hơn, bác đã cho nó theo ngành y rồi."
"Thật ạ?" Lục Hạ ngạc nhiên, chuyện này cô chưa từng nghe kể.
Đại bá mẫu nói đến đây lại có chút xót xa, "Nó hồi bé có mấy ai chơi cùng đâu, toàn lớn lên với mấy chị. Bạn bè là con trai thì chỉ có hai đứa cháu bác. Thằng lớn thì hơn tuổi, không hợp tính nó, mà lại đi bộ đội từ sớm. Thằng út thì nghịch ngợm, chẳng chịu ngồi yên, suốt ngày chạy nhảy ngoài đường. Quân Mạc ở nhà chỉ biết chơi với mấy chị thôi. Hơn nữa, nó hồi bé lớn lên xinh xắn lắm, ai cũng bảo nếu là con gái thì y như tiểu thư khuê các, chẳng bao giờ ra khỏi cửa, việc gì cũng giỏi giang. Bác hồi đó cứ nghĩ, ai mà lấy được Quân Mạc nhà mình thì đúng là số hưởng."
Lục Hạ cười đáp, "Thì đây, em đang hưởng phúc đây ạ!"
Đại bá mẫu nghe cô nói vậy thì bật cười, thấy Lục Hạ thật thà, dễ mến, bà cũng không khách sáo, tỏ ra rất hài lòng về cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT