Sau khi lên xe, Lục Hạ lấy vé và tìm đúng chỗ ngồi của mình. Đó là một khoang bốn người, nhưng lúc này chỉ có một mình cô.

Cô cố gắng nhấc hành lý lên giá để đồ phía trên. May mắn dạo gần đây uống nước linh tuyền, sức lực tăng lên không ít, hơn nữa túi vải bạt nhìn không nhỏ, nhưng bên trong không có đồ nặng, nên mới nhấc lên được.

Những người khác trên xe không biết điều này. Lúc đó trong xe đã có không ít người. Có người thấy cô gái nhỏ có sức khỏe như vậy thì kinh ngạc, đến bắt chuyện vài câu. Sau khi nói chuyện, họ phát hiện ra mọi người đều là thanh niên trí thức, có lẽ cả khoang xe này đều vậy, nên thái độ cũng thân thiện hơn.

Lục Hạ sau khi sắp xếp hành lý xong thì ngồi vào chỗ. Chỗ của cô là một trong bốn ghế đối diện nhau, vị trí cạnh cửa sổ. Cửa sổ tàu hỏa có thể mở ra.

Lúc này, cô ngắm nhìn phong cảnh lưu luyến không rời trên sân ga qua cửa sổ, lòng thực bình tĩnh. Cuối cùng cũng phải đi rồi!

Không biết người nhà họ Lục sau khi biết chuyện cô bán mất công việc sẽ như thế nào. Chắc chắn sẽ tức điên lên mất, đáng tiếc là không được nhìn thấy...

Lục Hạ ngồi trên tàu một lát, đến gần giờ tàu chạy mười phút thì người đối diện cuối cùng cũng đến.

Người này dáng người cao ráo, đẹp trai, khuôn mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng, mũi cao thẳng. Trông anh ta còn trẻ, vóc dáng không nhỏ, thân hình cân đối, đúng là một tiểu soái ca!

Lục Hạ không ngờ rằng thời đại này cũng có nhiều người đẹp trai như vậy, mới đến hơn mười ngày đã thấy hai người.

Hơn nữa, xem cách ăn mặc của anh ta cũng không tệ, trông khá hơn nhiều so với người bình thường. Chiếc vali trong tay cũng không phải là thứ xa xỉ mà Lục Hạ không dám mua trước đây. Trông như là đi công tác chứ không phải xuống nông thôn.

Chỉ thấy soái ca lên xe, cũng cất hành lý xong xuôi rồi ngồi xuống. Nhìn thấy Lục Hạ đối diện, anh ta cười một cái, để lộ hàm răng trắng, trông rất tươi tắn.

"Chào đồng chí, tôi là Cố Hướng Nam, đi Liêu Ninh làm thanh niên trí thức."

Thì ra đúng là thanh niên trí thức xuống nông thôn. Nghe anh ta nói tên, Lục Hạ nhướng mày, nghĩ thầm thời đại này nhiều người tên Hướng Nam thật. Cô từng đọc một cuốn tiểu thuyết, nam chính cũng tên Cố Hướng Nam.

Thế là cô gật đầu với anh ta, giới thiệu: "Chào anh, tôi là Lục Hạ, cũng là thanh niên trí thức đi Liêu Ninh."

Cố Hướng Nam có vẻ rất cởi mở. Nghe nói cô cũng đi Liêu Ninh làm thanh niên trí thức, anh ta liền nhiệt tình hỏi địa chỉ cụ thể, phát hiện ra họ đến cùng một hương trấn!

Thật trùng hợp!

Ngay cả Lục Hạ cũng cảm thấy kinh ngạc, không biết sau này có được phân về cùng một thôn không. Nếu vậy thì họ sẽ phải ở chung với nhau mấy năm đấy.

Nhìn lại khuôn mặt tuấn tú của Cố Hướng Nam, cô thầm nghĩ, mặt của anh chàng này chắc chắn sẽ gây họa cho xem.

Khi hai người đang nói chuyện thì tàu sắp chạy. Lúc này, bên cạnh Lục Hạ lại có người đến.

Người này không đi một mình, có hai người đàn ông lực lưỡng giúp anh ta khiêng hành lý lên và đặt gọn gàng.

Sau đó họ dặn dò vài câu rồi rời đi.

Cùng lúc đó, bên ngoài cửa sổ cạnh Lục Hạ, trên sân ga cũng có mấy người phụ nữ tầm hai ba mươi tuổi, vươn cổ gọi với vào: "Tiểu Mạc, về sau thiếu gì thì nhớ gửi thư cho bọn chị nhé, có chuyện gì thì gọi điện thoại."

Người bên cạnh Lục Hạ cũng đáp lời với họ: "Biết rồi, đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ, tứ tỷ, các chị mau về với các anh rể đi, em không sao đâu!"

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play