Phùng Trân Châu lúc này cũng nhìn sang Lý Á Lan, như muốn nàng giải thích cho rõ ràng.
Lý Á Lan cắn môi, vẻ mặt ủy khuất: "Tôi vừa chào hỏi anh Giang, không biết anh ấy là thanh niên trí thức, lỡ lời nên muốn xin lỗi."
"Ồ? Chỉ vì chuyện đó thôi à?" Lục Hạ nhướng mày, "Cô vừa nãy có nói gì đâu, chỉ bảo là hoan nghênh chồng tôi đến điểm thanh niên trí thức, rồi anh ấy bảo không cần hoan nghênh vì anh ấy cũng là thanh niên trí thức. Có mỗi chuyện bé tí tẹo vậy, cô đã thấy anh ấy giận rồi? Còn trực tiếp bỏ qua anh ấy, tìm tôi xin lỗi?"
Nói đến đây, Lục Hạ bật cười, không hiểu nổi cái đầu của cô nàng này nghĩ gì.
"Đừng nói là chuyện nhỏ như vậy chúng tôi chẳng để bụng, cho dù cô nghĩ là chúng tôi giận thật, thì đến xin lỗi cũng phải nói rõ nguyên do chứ? Vừa đến đã trưng cái bộ mặt như thể chịu thiên đại uất ức rồi mở miệng xin lỗi, sợ người khác hiểu lầm tôi bắt nạt cô chắc? Sao? Mới xuống nông thôn đã muốn kiếm tôi, cái lão thanh niên trí thức này, để ra oai? Hay là định tôn cái vẻ thanh khiết, không tì vết của cô lên? Này Lý thanh niên trí thức, đây là điểm thanh niên trí thức, không phải sân khấu kịch đâu, không cần diễn. Ở đây chẳng ai chơi trò đấu đá ngầm, cô làm vậy thật không cần thiết!"
Nói xong, Lục Hạ chẳng thèm để ý đến cô ta nữa, quay sang Giang Quân Mạc đang ôm con đi tới.
Giang Quân Mạc lên tiếng: "Con đói bụng rồi, chúng ta không ăn ở đây đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT