Tôn Thắng Nam thấy Lục Hạ đã tỉnh, nở nụ cười tươi rói, dịu dàng nói: "Cậu tỉnh rồi à? Giang Quân Mạc đi nấu cơm cho cậu rồi, chắc sắp về thôi."
Lục Hạ gật đầu, nhìn đứa bé. Tôn Thắng Nam nhớ tới lời cô dặn, nói ngay: "Yên tâm đi, vừa bế con ra là tớ đã nhìn rồi. Phía sau tai nó có một cái nốt ruồi nhỏ. Hơn nữa tớ còn buộc cho nó một dải vải đỏ làm dấu hiệu. Bác sĩ kiểm tra tớ cũng không rời mắt, tuyệt đối không ai bế nhầm đâu."
Lục Hạ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Phiền cậu rồi, Thắng Nam tỷ."
Thời buổi này bệnh viện chưa có quy trình bài bản, trẻ con mới sinh ra không có đánh dấu, rất dễ bị bế nhầm.
Tôn Thắng Nam lắc đầu: "Có gì đâu, tớ có làm gì đâu. Mà này, nhóc con nhà cậu ngoan lắm đó. Lúc bác sĩ khám, mặc kệ người ta làm gì cũng không khóc, bác sĩ còn khen là em bé hiểu chuyện."
"Thật á?" Lục Hạ nghe vậy cũng thấy hứng thú, lắng nghe Tôn Thắng Nam kể chuyện về đứa bé.
...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play