Lục Hạ nghe tiếng liền quay đầu, thì ra là thôn trưởng.
Vừa thấy mặt họ, thôn trưởng đã lạnh giọng: "Không phải đã nói chuyện đó không được nhắc lại sao? Sao? Các người không coi tôi ra gì à?"
Đám thanh niên trí thức im thin thít, chẳng ai lên tiếng.
Thôn trưởng liếc xuống Triệu Hoa và Phùng Học Công, thấy cả hai đều sứt sẹo, liền cau mày: "Các anh tuy là thanh niên trí thức, nhưng đã đến đây cũng coi như người trong thôn rồi. Có gì không giải quyết được thì tìm cán bộ thôn, cấm đánh nhau sau lưng!"
Phùng Học Công im lặng, còn Triệu Hoa thì cố nặn ra nụ cười, vừa nhăn nhó vừa kêu đau: "Tôi biết rồi thôn trưởng, lần sau không thế nữa."
Thôn trưởng lúc này mới hài lòng gật đầu, rồi thở dài nói với anh: "Chuyện chỉ tiêu Đại học Công Nông Binh, chắc anh cũng biết rồi. Haizz, thật ra anh nghĩ sai rồi, việc này không trách nhạc phụ anh đâu. Chuyện của nhạc phụ anh mà không lộ ra, thì họ làm sao có cớ gạt anh xuống được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play