Ở kia đầu, thôn trưởng đã bắt đầu giải thích cặn kẽ mọi chuyện với công an.
Còn Tô Mạn, cô nghe thôn trưởng thuật lại mới vỡ lẽ, hóa ra thanh danh của mình trong thôn đã tệ đến mức này từ lúc nào không hay.
Thôn trưởng, dĩ nhiên là bênh vực người trong thôn. Ông ta thuật lại mọi việc, nhấn mạnh rằng do thanh danh của Tô Mạn không tốt nên Trần Lão Thật mới nảy sinh ý đồ, nhưng chính Tô Mạn mới là người động tay trước.
Tô Mạn nghe những lời này, sắc mặt khó coi vô cùng, nhưng vẫn kiên quyết nói: "Chính hắn giở trò lưu manh trước, vô cớ đến trước mặt tôi nói những lời lẽ đó. Tôi tức giận, chẳng lẽ không được phản kháng sao?"
Nghe vậy, thôn trưởng lạnh mặt. Thời buổi này, giở trò lưu manh là tội lớn, ai ngờ Tô Mạn lại tàn nhẫn như vậy!
Người trong thôn cũng thấy cô nói quá nghiêm trọng. Có người lẩm bẩm: "Còn không xem lại cái thanh danh của cô đi. Cái thanh danh 'xú đường cái' này, có người chịu cưới đã là may mắn rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play