Đám người Liên Nặc và Mẫn Tạp đã chiến đấu từ tối hôm qua tới rạng sáng, lại ngủ một giấc trong cơ giáp, hiện tại đã là buổi chiều. Một giấc này mọi người đều ngủ rất sâu, cũng ngủ đến mức cơ thể có chút mệt mỏi.
"Miệng vết thương thế nào rồi?" Liên Thự nhìn biểu tình La Phong xem ra đã khá hơn nhiều, chỉ là khuôn mặt vẫn tái nhợt, cảm thấy miệng vết thương hẳn không có gì đáng ngại.
La Phong lắc đầu: "Đã không có việc gì, trận chiến tối hôm qua quả thật không thể tưởng tượng được, thì ra thi đấu dã ngoại cũng là một dạng chiến đấu sinh tử."
Liên Thự mỉm cười: "Nếu thi đấu dã ngoại là chiến đấu sinh tử, vậy thì ai sẽ tự nguyện tham gia thi đấu chứ? Huống chi thi đấu dã ngoại lần trước cũng không nghe bất kỳ tin đồn nào, chẳng hạn như việc ai đó bỏ mạng lại trong rừng rậm."
Quả thật như vậy, nếu thi đấu dã ngoại phát sinh chuyện bỏ mạng, học viên bốn trường quân đội không có chuyện không bàn tán lan truyền khắp nơi.
"Vậy ý cậu là sao?" La Phong nhíu mày, trong lời nói của Liên Thự ẩn ẩn để lộ điều gì đó, khiến hắn có suy nghĩ khác.
"Ai biết được, ra được bên ngoài rồi lại nói." Liên Thự không tiếp tục mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT