Mẫn Tạp liếc mắt nhìn thực đơn một cái, trợn tròn mắt. Đây là gọi món ăn sao? Không phải làm tiệc mừng hoặc yến hội chưa? Mẫn Tạp vô lực phun tào: "Trước tiên lên mấy món có khẩu vị tương đối tốt một chút, nếu không đủ thì chúng ta chọn tiếp." Cũng may, Mẫn Tạp vẫn có đầu óc, không để người hầu mang lên toàn bộ.
() phun tào: nói mấy lời lải nhải, như rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm.
"Vâng."
Nhìn Mẫn Tạp nói chuyện với người hầu, Liên Nặc chớp chớp mắt, tò mò lại chờ mong.
Ai... Mẫn Tạp lại than một tiếng , kỳ thật Liên Nặc vẫn rất ngoan, lại còn nghe lời, tuy rằng có đôi khi phản ứng chậm chạp, tính cách cũng có chút kỳ quái, nhưng Mẫn Tạp cảm thấy có thể bởi vì cậu lớn lên ở nông thôn. Tới đế đô rồi, đối đồ vật xa lạ đều tò mò, đây cũng là hợp lý.
Ít nhất đứa nhỏ này thân thiện, thành thật.
Lại an tĩnh.
Chờ người hầu mang đồ ăn lên, Liên Nặc cần Mẫn Tạp lên tiếng, bản thân ăn trước. Bộ dáng Liên Nặc khi thật ra rất dễ nhìn, cái miệng nhỏ một bên nhai, một bên còn vươn đầu lưỡi liếm liếm miệng mình.
Mẫn Tạp đột nhiên phát hiện, tuy rằng cậu lớn lên nhỏ gầy, làn da lại có chút vàng, nhưng trừ bỏ đôi mắt thanh triệt, đầu lưỡi của cậu rất tinh xảo, môi cũng ửng hồng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play