Cắt tóc xong, Mẫn Tạp cùng Liên Nặc rời khỏi salon tóc.
Sau khi bọn họ rời khỏi, bên trong salon tóc phát ra một trận cười to, thậm chí có vài vị khách tò mò hỏi thăm tiểu nam hài đi cùng thiếu gia gia tộc Drey là ai.
Người không có mắt thẩm mỹ như vậy, lại có thể thân thiết với thiếu gia gia tộc Drey, thân phận của tiểu nam hài này, nhất định sẽ tạo nên một trận sóng gió không nhỏ.
Mà những chuyện này, Liên Nặc cùng Mẫn Tạp sẽ không biết.
Từ salon tóc đi ra, tỉ lệ quay đầu nhìn Liên Nặc là trăm phần trăm.
Mẫn Tạp cho rằng Liên Nặc sẽ hỏi hắn, nhưng thực tế chứng minh Mẫn Tạp suy nghĩ nhiều rồi, dọc đường đi Liên Nặc vô cùng bình tĩnh. Mẫn Tạp cảm thấy có thể là Liên Nặc thần kinh thô không phát hiện người khác đang đánh giá cậu, vì thế nhắc nhở: "Ngươi không phát hiện mọi người đều đang nhìn ngươi sao?"
Liên Nặc chớp chớp mắt, nhìn bốn phía. Cho dù Liên Nặc phát hiện thì mọi người cũng không thu hồi ánh mắt. Ở đế quốc, nhìn người không phạm pháp, cũng không đáng tội.
"Hiện tại phát hiện." Liên Nặc trả lời, cũng thu hồi tầm mắt.
"Không cảm thấy kỳ quái sao?" Mẫn Tạp hỏi. Hắn thề, nếu Liên Nặc hỏi hắn vì cái gì mọi người đều nhìn cậu, hắn nhất định sẽ nói, đại khái là bởi vì kiểu tóc của cậu quá đẹp.
Nhưng mà Liên Nặc vẫn không hỏi hắn, mà là nhún vai trả lời: "Không kỳ quái nha, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, bọn họ nghĩ thế nào ta cũng không thể khống chế, vì thế có cái gì kỳ quái đâu?" Cậu chính là khinh thường việc để ý ánh mắt của người khác.
Mẫn Tạp sửng sốt, đây là lần thứ hai hắn nghiêm túc đánh giá Liên Nặc, thăm dò Liên Nặc. Lần đầu tiên, là thời điểm Liên Nặc lấy ra tinh thạch. Nam hài này cũng không đơn giản như hắn tưởng tượng.
Đại gia gia mang cậu tiến gia tộc Drey, hơn nữa để cậu nhập vào gia phả của gia tộc, lại được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của bác hai, nếu chỉ là một hài tử chi thứ của gia tộc, trực tiếp lấy thân phận biểu thiếu gia nuôi dưỡng ở Drey gia là được, cần gì phải nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của bác hai?
Mẫn Tạp vốn là người thông minh, nghĩ như thế, trong lòng hắn liền có đáp án. Đại gia gia đem Liên Nặc nuôi dưỡng dưới danh nghĩa bác hai, chỉ sợ là có nội tình khác.
Về việc cụ thể là gì, đương nhiên Mẫn Tạp đoán không ra, bất quá có điểm hoài nghi này, sau này hắn sẽ chú ý hơn một chút. Mà nội tình đó trước sau gì hắn cũng sẽ biết.
"Chúng ta đi tới chỗ giám định tinh thạch trước, chờ giám định ra giá trị tinh thạch, ta đem tinh tệ còn thiếu chuyển cho ngươi, sau đó lại đi cửa hàng đổ thạch nhìn xem?" Mẫn Tạp hỏi.
"Được." Liên Nặc nói, luôn ngắn gọn như vậy.
Tính cách thế này, Mẫn Tạp rất thích.
Vì thế, hai người đi vào chỗ giám định tinh thạch.
Cửa hàng giám định tinh thạch này vô cùng nổi tiếng ở đế đô. Kỳ thật đây cũng là lần đầu Mẫn Tạp tới cửa hàng giám định tinh thạch, mỗi lần tu luyện, hắn đều trực tiếp đi mua tinh thạch, tinh thạch trong tiệm đều đã được giám định qua, cho nên giá cả đều là căn cứ vào linh lực bên trong tinh thạch mà định, tương đối chính xác.
"Xin chào, hoan nghênh ghé thăm, tôi có thể giúp gì cho quý khách?" Người phục vụ hỏi, thời điểm ánh mắt đảo qua Liên Nặc, sửng sốt một chút. Căn cứ vào việc Mẫn Tạp lần đầu tới, người phục vụ căn bản không biết thân phận của Mẫn Tạp.
"Xin chào." Mẫn Tạp nở nụ cười tiêu chuẩn nói, "Ta muốn giám định tinh thạch."
"Xin đi theo ta tới nội sảnh."
"Cảm ơn." Tiền sảnh của cửa hàng trưng bày rất nhiều tinh thạch dùng để bán, mà nơi giám định tinh thạch lại được bố trí bên trong, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến khách hàng chỉ muốn mua tinh thạch.
() tiền sảnh: sảnh bên ngoài.
Nội sảnh vô cùng đơn giản, có một người đàn ông trung niên khí chất ôn hòa đang bày biện khoáng thạch. Viên khoáng thạch này vẫn chưa được mổ ra, có hai khả năng xảy ra, một là nhân viên của cửa hàng tự mổ ra, mặc kệ linh lực của tinh thạch bên trong nhiều hay ít, cũng sẽ bày bán ở tiền sảnh. Nếu vận khí tốt, linh lực cao, trực tiếp bán cho dị năng giả.
Còn có một khả năng nữa là dùng để đổ thạch, khách hàng có thể dùng tinh tệ mua lại viên khoáng thạch này, sau đó trực tiếp mổ ra, tinh thạch bên trong có thể trực tiếp mang đi, cũng có thể bán lại cho cửa hàng.
Cũng không biết khoáng thạch của cửa hàng được sử dụng như thế nào.
"Đồ sư phụ, vị khách này muốn giám định tinh thạch." Người phục vụ nói.
Đồ sư phụ gật gật đầu: "Ngươi đi vội đi... Mời ngài ngồi bên này."
Sau khi Mẫn Tạp cùng Liên Nặc ngồi xuống, Mẫn Tạp lấy tinh thạch ra: "Chính là viên tinh thạch này, giá trị của nó bao nhiêu tinh tệ?"
Linh lực hệ hỏa vô cùng thuần khiết.
Giám định sư là một loại chức nghiệp đặc biệt, bọn họ không phải dị năng giả, nhưng bọn họ có dị năng, đây là một loại dị năng đặc thù, bọn họ có thể cảm nhận được linh lực của tinh thạch bên trong mỗi viên khoáng thạch, tuy rằng không chính xác trăm phần trăm, nhưng giám định sư có thể phán đoán chính xác đến sáu mươi phần trăm.
() chức nghiệp: chức vụ và nghề nghiệp.
Mà khi Mẫn Tạp lấy tinh thạch ra, Đồ sư phụ chỉ cảm nhận được một loại linh lực xung quanh viên tinh thạch.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được loại linh lực này.
Tinh thạch mà đế quốc Sottile cung cấp cho dị năng giả tu luyện là loại không phân biệt thuộc tính, linh lực hỗn tạp. Nhưng viên tinh thạch này lại khác, đây là... Đồ sư phụ chạm vào tinh thạch... Là hệ hỏa, đây là linh lực hệ hỏa vô cùng thuần khiết, nói cách khác viên tinh thạch này chỉ có thể đưa cho dị năng giả hệ hỏa tu luyện.
Tinh thạch đơn linh lực, chưa bao giờ nghe nhắc đến. Trong lịch sử của tinh cầu, cũng chưa bao giờ xuất hiện qua. Ngay lập tức, Đồ sư phụ trầm mặc.
Mẫn Tạp cũng không vội, chờ Đồ sư phụ mở miệng.
Qua hồi lâu, Đồ sư phụ hỏi: "Vị khách này, ta có thể hỏi vài vấn đề cá nhân không?" Thời điểm Đồ sư phụ nhìn thấy Mẫn Tạp, đã cảm nhận được vị này chính là dị năng giả hệ hỏa, dị năng giả có thể thu liễm, che giấu dị năng của bản thân, nhưng trước mặt giám định sư lại không cách nào che giấu.
Giám định sư có thể cảm nhận được thuộc tính dị năng của dị năng giả, giống như bọn họ giám định linh lực của tinh thạch bên trong khoáng thạch vậy. Sự khác nhau duy nhất chính là, bọn họ không thể giám định linh lực của tinh thạch chính xác trăm phần trăm, lại có thể cảm nhận được thuộc tính dị năng của dị năng giả vô cùng chính xác.
"Ta muốn giữ quyền từ chối trả lời." Mẫn Tạp trả lời. Giám định sư sẽ không hỏi lai lịch của tinh thạch, đây là quy định bất thành văn. Nếu giám định sư hỏi, nghĩa là viên tinh thạch này có chỗ đặc biệt. Nếu chỗ đặc biệt này đã khiến cho vị giám định sư tò mò, vậy thì đi nơi khác giám định cũng sẽ gây chú ý, cho nên Mẫn Tạp vẫn không trực tiếp từ chối.
"Quý khách yên tâm, ta hỏi điều ta tò mò, quý khách có thể từ chối trả lời." Đồ sư phụ nói.
Đối với cuộc đối thoại của bọ họ, Liên Nặc không có hứng thú, bản thân chạy đến nơi để những viên khoáng thạch. Kỳ thật thứ hấp dẫn cậu chính là linh lực tản ra từ khoáng thạch.
Mộc hệ dị năng, mộc sinh thủy, là gốc của vạn vật. Dị năng hệ mộc của cậu lợi dụng việc mộc sinh sôi không ngừng, biến dị ra dị năng hệ trị liệu, đồng thời cũng có thể cảm nhận được linh lực của tinh thạch bên trong khoáng thạch.
Đồ sư phụ đang trò chuyện cùng Mẫn Tạp, không ai chú ý Liên Nặc đang làm gì.
"Vậy ngươi cứ hỏi." Hai người nếu đã thỏa thuận xong, cho dù Mẫn Tạp từ chối trả lời vấn đề, cũng không xem là thất lễ.
"Đầu tiên linh lực của viên tinh thạch này là hệ hỏa thuần khiết, từ trước đến nay tinh thạch chúng ta sử dụng đều chứa những linh lực có thuộc tính dị năng khác nhau, vì thế bất kỳ dị năng giả nào cũng có thể dùng để tu luyện, nhưng viên tinh thạch này lại không thể. Ta chỉ cảm nhận được dị năng hệ hỏa." Đồ sư phụ nói, "Hơn nữa, theo kinh nghiệm buôn bán của cửa hàng, ta chưa bao giờ gặp qua tinh thạch chỉ có một thuộc tính linh lực như vậy, hiển nhiên không phải do ta kiến thức hạn hẹp, sợ rằng toàn bộ đế quốc chưa có người nào từng gặp qua loại tinh thạch này, nếu loại tinh thạch này đã xuất hiện, thì chỉ có một khả năng là chủ nhân của nó không muốn để người khác biết đến sự tồn tại của nó mà thôi."
Tinh thạch hệ hỏa có linh lực thuần khiết?
Mẫn Tạp cả kinh, dị năng của hắn chính là hệ hỏa, tinh thạch mà Liên Nặc cho mình lại có linh lực hệ hỏa thuần khiết, đây là trùng hợp sao? Không, nếu như lúc vừa nhận biết Liên Nặc, biết Liên Nặc chỉ là người bình thường, Mẫn Tạp có lẽ sẽ cảm thấy đây là trùng hợp, nhưng là hiện tại hắn sẽ không nghĩ như vậy.
Trên người Liên Nặc mang theo tinh thạch, bọn họ lại không cảm nhận được linh lực dao động. Liên Nặc là người đại gia gia mang vào gia tộc Drey, hơn nữa lại viết tên vào gia phả gia tộc Drey, tổng kết hai điểm trên, Mẫn Tạp tình nguyện tin tưởng đây không phải trùng hợp. Nếu không phải trùng hợp, Liên Nặc đã biết thuộc tính dị năng của hắn.
Ở đế quốc Sottile, có thể cảm nhận được thuộc tính dị năng của dị năng giả, chỉ có thể là giám định sư.
Giám định sư, bởi vì dị năng không có tính công kích, cho nên dị năng của bọn họ cũng không thể xác định chính xác, có ý kiến cho rằng bọn họ là người thường.
Nhưng mà chỉ cần giám định sư không lộ ra năng lực của bản thân, sẽ không ai biết đối phương là giám định sư, có thể xen lẫn trong những người thường. Vì vậy, Mẫn Tạp đã tìm ra lý do Liên Nặc biết được thuộc tính dị năng của hắn, nhưng mà vẫn còn một chút nói không hiểu, cậu làm cách nào dưới tình huống mang theo tinh thạch, lại có thể che giấu linh lực của tinh thạch?
Nhẫn không gian?
Nhẫn không gian chỉ là một không gian nhỏ có diện tích một mét khối, không thể chứa vật sống, bởi vì nhẫn không gian không có dưỡng khí, vật sống không có cách nào sinh tồn.
Tuy rằng nhẫn không gian ở đế đô không phải vật quý hiếm, nhưng cũng không phải ai cũng có thể mua được. Quan trọng hơn là, hắn không hề nhìn thấy Liên Nặc đeo nhẫn không gian.
Huống chi lúc ấy Liên Nặc đột nhiên cầm tinh thạch đưa cho hắn, nếu lấy từ nhẫn không gian, hắn và mẫu thân cũng sẽ nhìn thấy.
Bởi vậy, Mẫn Tạp phỏng đoán, Liên Nặc có thể là giám định sư đặc thù, không giống với những giám định sư khác. Mà Liên Nặc như vậy... càng không đơn giản.
-----------
Tui có lời muốn nói: chương này chém hơn bị nhiều, cơ mà hình như chương nào tui cũng chém. Chương này có lúc nói linh khí, lúc thì lại linh lực nên tui chuyển hết thành linh lực luôn nha. Một mét khối: tức là một cái hộp có các cạnh của nó dài 1m... ⊙﹏⊙