Liên Nặc ngoại trừ những chuyện liên quan đến nghiên cứu, cậu sẽ không tự mình suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, sẽ không suy nghĩ một cách lý trí, bởi vì ý tưởng của cậu khác với người bình thường, đây là lý do Hình Viêm không yên tâm để cậu đi.
Tuy nhiên, ngoại trừ Liên Nặc, quả thật không tìm thấy người thứ hai thích hợp hơn.
"Hoàng thái tử, tôi có thể mà." Liên Nặc kiên trì.
Hình Viêm nhìn, trong ánh mắt sâu thẳm có một loại tình cảm mà Liên Nặc không hiểu được. Nhưng trái tim lỗ mãng của cậu, lại luôn có thể tìm thấy sự rung động trong ánh mắt của Hình Viêm.
"Tôi mang theo Tang Thi Vương và tang thi Hàn Chí Vĩ cùng đi, tôi có thể thả chúng ra." Liên Nặc lại giải thích.
Hình Viêm rất muốn nói cho Liên Nặc rằng, chính vì cậu mang theo Tang Thi Vương và tang thi Hàn Chí Vĩ cùng đi, điều đó mới nguy hiểm, nhưng có lẽ anh giải thích như vậy, Liên Nặc căn bản không hiểu.
"Không được, Tang Thi Vương và tang thi Hàn Chí Vĩ không thể thả ra trước mặt mọi người, trừ khi... cậu gặp nguy hiểm." Hình Viêm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT