Tướng quân Drey có ba người con trai.
Trưởng tử Hi Nhân, con trai thứ hai Hi Chiến, con trai út Hi Lỗi.
Mà trong đó, con trai thứ hai Hi Chiến chỉ có một con gái, không có con trai, Hi Chiến cũng là quân nhân, hắn và vợ tình cảm rất sâu đậm, sau khi vợ qua đời, không hề nghĩ đến việc tái hôn.
Cho nên tướng quân Drey đem Liên Nặc nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của hắn, thật ra cũng vô cùng thỏa đáng.
Tướng quân Drey: 285 tuổi, có ba trai một gái.
Trưởng tử Hi Nhân cùng vợ đã qua đời, cả hai đều là người thường. Cháu trai cùng cháu dâu bởi vì là người thường nên đều không còn. Ở Đế quốc Sottile, người thường sống thọ nhất là 200 tuổi, nhưng tuổi thọ trung bình là 170 tuổi. Trưởng tử kia cũng chỉ để lại một tằng tôn, năm nay 20, tên là Ngự Huy.
() tằng tôn: cháu ba đời, cách gọi khác là cháu cố. Ngự Huy là cháu nội của Hi Nhân, là cháu cố của tướng quân.
Con trai thứ hai Hi Chiến năm nay 215 tuổi, bởi vì là giống cái, cho nên thê tử cũng là giống cái, nhưng bởi vì khó sinh nên đã qua đời. Nữ nhi Mẫn Linh, năm nay 120 tuổi, là một song nhân. Song nhân ở Đế quốc Sottile vô cùng trân quý, cho nên cuộc sống sau khi kết hôn của Mẫn Linh rất tốt. Mẫn Linh có một đứa con trai, tên Tề Thừa, năm nay 22 tuổi.
Con trai thứ ba là Hi Lỗi, Hoàng hậu Đế quốc Sottile, năm nay 200 tuổi, dưới gối chỉ có con trai duy nhất, Hoàng Thái tử Hành Viêm.
"Vậy không phải về sau trở thành em họ của cháu sao?" Mẫn Tạp lại nói.
Ông của Mẫn Tạp là em ruột của tướng quân Drey, cho nên hắn gọi tướng quân Drey là đại gia gia.
Quan hệ trực hệ gia tộc Drey thật ra rất đơn giản, thế hệ của tướng quân Drey chỉ có hai anh em. Ông của Mẫn Tạp là người thường, đã sớm không còn, phụ thân hắn là giống đực, tiếng tăm trong giới dị năng cùng quân đội cũng khá lừng lẫy, tên là Hi Hoắc.
Vợ Hi Hoắc là một danh môn tiểu thư, là song nhân. Hi Hoắc kết hôn tương đối trễ, Mẫn Tạp năm nay chỉ có hai mươi, cũng là giống đực.
Kỳ thật nhân khẩu dòng chính gia tộc Drey cũng không nhiều. Hi Chiến lại là giống cái, dị năng cùng sức chiến đấu cũng không cao, cho nên ở quân đội từng một lần khiến tướng quân Drey không dám ngẩng đầu. Cũng may sau khi Hi Hoắc được sinh ra, tướng quân Drey đối với huyết mạch duy nhất của em trai, đặt rất nhiều hy vọng. Sau khi Hi Lỗi được sinh ra, bởi vì Hi Lỗi là giống cái, cho nên cũng không được tướng quân Drey xem trọng.
Nhưng gia tộc Drey đã có Hi Hoắc với dị năng cùng sức chiến đấu tương đương giống đực, cho nên tướng quân Drey có xem trọng Hi Lỗi hay không đều không quan trọng.
Chỉ là không ai nghĩ đến, Hi Lỗi làm một giống cái, thế nhưng lại có dị năng và sức chiến đấu siêu việt ngang bằng với giống đực, hắn bị Đế Hoàng nhìn trúng, trở thành hoàng hậu.
Vinh dự của gia tộc Drey, là một thế hệ chiến đấu trên chiến trường, cũng bởi vì vậy mà nền móng của gia tộc Drey ở quân đội rất vững chắc. Nhưng tới thế hệ của tướng quân Drey, bởi vì con trai cả của ông là người thường, con thứ hai lại là giống cái, cho nên gia tộc Drey ở quân đội bị các gia tộc đối đầu chê cười, rất vui vẻ.
Nhưng mà, Hi Hoắc lại được sinh ra.
Sau đó, Hi Lỗi lấy thân phận giống cái, nghịch thiên.
Vì thế những gia tộc dị năng đã từng giễu cợt gia tộc Drey, cũng không dám khua môi múa mép nữa. Nhưng mà lúc bọn họ thật sự không dám giễu cợt gia tộc Drey nữa, chính là sau khi Hi Lỗi sinh hạ Hoàng thái tử Hành Viêm.
Hoàng thái tử Hành Viêm, là thiên tài số một số hai trong giới dị năng, trên người mang phân nửa dòng máu của gia tộc Drey. Y là chủ nhân tương lai của tinh hệ Sottile, gia tộc Drey trong mấy trăm năm y xuất hiện, địa vị ở quân đội cuối cùng cũng không cách nào dao động.
Đối với người cháu Mẫn Tạp này, là người mà tướng quân Drey sủng nịch, nhưng cũng vô cùng nghiêm túc dạy bảo. Gia tộc Drey sau này sẽ do Hi Hoắc kế thừa, mà khi Hi Hoắc không còn đủ khả năng đảm đương, gia tộc Drey liền dựa vào Mẫn Tạp.
() sủng nịch: yêu thương và chiều chuộng.
Cho nên đối với Mẫn Tạp, kỳ vọng của tướng quân Drey, đương nhiên rất lớn.
Nhưng mà tính cách của Mẫn Tạp, lại khiến tướng quân Drey đau đầu, cũng làm Hi Hoắc đau đầu.
Gia tộc Drey từ xưa đến nay, chưa bao giờ xuất hiện con cháu như thế này.
"Ngày mai Liên Nặc sẽ đến trường Quân đội Đế quốc báo danh, cậu ấy sẽ sống ở Đế đô, về sau ở trường học cháu phải chú ý chiếu cố cậu ấy." Tướng quân Drey nói.
"Trường Quân đội Đế quốc?" Lời này của tướng quân Drey làm Hi Hoắc có chút ngoài ý muốn, "Bác cả, Liên Nặc là dị năng giả hệ nào?" Cho dù không phải là thành viên chi thứ, hoặc được nhận nuôi với danh nghĩa chi thứ, nhưng vào gia phả gia tộc Drey, biết Liên Nặc là dị năng giả, vẫn khiến cho mọi người cao hứng một chút.
Dị năng giả?
Khóe miệng tướng quân Drey run rẩy một chút, ông rất muốn nói, tiểu tử này không phải dị năng giả, là tội phạm. "Nó là giống cái, học hệ Ăn uống trường Quân đội Đế quốc."
Sau khi tướng quân Drey giải thích xong, trong đại sảnh lặng ngắt như tờ. Ngay cả Mẫn Tạp cũng ngây ngẩn cả người.
...
"Trong nhà hiện tại chỉ có con, Mẫn Tạp, Ngự Huy. Mẫn Tạp và Ngự Huy năm nay đều hai mươi, so với con lớn hơn hai tuổi, Ngự Huy là cháu trai của anh trai cha, chiếu theo bối phận nó phải gọi con một tiếng tiểu thúc, nhưng mà tuổi các con tuổi cũng gần nhau, cha nghĩ không cần lo lắng việc các con không thể ở chung." Hi Chiến là một quân nhân tục tằng, thanh âm thuần hậu, hiền từ. Sau khi vợ mất vì khó sinh hắn vẫn luôn độc thân, tình cảm tinh tế, cho nên đối với Liên Nặc, hắn mới có thể cao hứng như vậy khi nhận một người con nuôi.
"Ừm." Liên Nặc gật gật đầu, "Cảm ơn."
Hi Chiến sửng sốt, ngay sau đó cười ha ha lên, hắn duỗi tay, xoa xoa đầu Liên Nặc: "Từ giờ trở đi, cha là cha của con, cha con với nhau không cần nói cảm ơn."
Liên Nặc nhíu mày, đến nỗi có thể kịp chết con muỗi. Cậu là người hơn 500 tuổi, bị một người chỉ mới 200 tuổi sờ đầu, nếu không phải tiếng cười sang sảng của Hi Chiến khiến Liên Nặc nhất thời không phản ứng kịp, cậu sao có thể để Hi Chiến sờ đầu chứ.
() sang sảng: (tiếng cười) to khỏe, vang.
"Cảm ơn, cha." Liên Nặc nói. Liên Nặc vẫn rối rắm vấn đề tuổi tác, cảm thấy bản thân lớn hơn Hi Chiến, Hi Chiến không nên sờ đầu cậu, lại quên mất, người hơn 500 tuổi kêu người 200 tuổi một tiếng cha, cũng không hợp lý. Suýt nữa quên mất, cậu còn phải gọi ông nội Drey.
"Được rồi, về sau con ở phòng này. Đối diện là phòng của Mẫn Tạp, bên phải là phòng Ngự Huy. Đúng rồi, vừa rồi cái con khỉ trong đại sảnh trông rất trẻ kia chính là Mẫn Tạp, còn Ngự Huy, hôm nay chắc là có chuyện nên không thể tới. Mẫn Tạp và Ngự Huy đều là học viên trường Quân đội Đế quốc, Ngự Huy là học hệ Máy móc, Mẫn Tạp..."
"Bác hai, có thể để cháu có cơ hội nói chuyện với em họ được không?" Hai tay Mẫn Tạp đút trong túi quần, miệng ngậm một cây kẹo đi tới.
"Đúng đúng đúng, vậy mà bác quên mất, tiểu bối các con tự mình giới thiệu bản thân, cũng là một cách tốt để kết bạn, bác đi đây." Trước khi đi, Hi Chiến lại sờ soạng đầu Liên Nặc.
Liên Nặc mày nhăn thành chữ xuyên 川. Thời điểm Hi Chiến động tay động chân không hề báo trước, khiến cậu ngay cả thời gian né cũng không có.
"Đi nào em họ, chúng ta hảo hảo đi giao lưu tình cảm." Tay Mẫn Tạp thành công đặt lên bả vai Liên Nặc, chỉ là mới vừa mới đặt lên, hắn dừng một chút, "Em họ, cơ thể của em sao toàn xương không vậy? Có phải ở nhà không được ăn uống đầy đủ không? Yên tâm, tới nơi này rồi thì món ngon nào cũng có, anh nhất định sẽ vỗ béo em."
Liên Nặc đang chuẩn bị vỗ bay bàn tay của Mẫn Tạp, nghe hắn nói vậy liền tạm dừng động tác, lỗ tai nhòn nhọn nghe Mẫn Tạp nói đến ăn ngon, ánh mắt lập tức phát sáng: "Ừm, tôi thích ăn." Liên Nặc nể tình mấy món ăn ngon sắp tới, tạm thời không so đo cái tay Mẫn Tạp đang đặt trên bả vai cậu.
Kỳ thật Liên Nặc là người rất mang thù, tỷ như việc Cadiz khinh thường cậu là người thường, cậu nhớ rõ.
Nghe thấy tiểu hài tử ngoan ngoãn thẳng thắn thừa nhận như thế, ý cười trong mắt Mẫn Tạp tức khắc dày đặc: "Tạp ca của em học hệ Cơ giáp, tới trường Quân đội Đế quốc nếu có người khi dễ em, nói tên gia tộc Drey, toàn bộ Đế đô sẽ không có ai dám khi dễ người của gia tộc Drey."
"Ừm." Liên Nặc lại ngoan ngoãn gật đầu. Cho dù bản thân có thực lực, nhưng nếu có người giúp cậu giải quyết phiền toái, Liên Nặc cũng không thích tự mình động thủ. Ở Địa cầu thời mạt thế, làm nhà khoa học duy nhất có thể nghiên cứu ra thuốc giải độc tang thi, Liên Nặc được bảo hộ rất tốt.
Cho nên, Liên Nặc rất thích được bảo hộ, không thích tự mình động thủ.
Người sống trong chủ trạch gia tộc Drey rất ít, mà những người bằng tuổi Mẫn Tạp lại càng ít, cùng tuổi chỉ có Ngự Huy, cho nên trong nhà nhiều thêm một người, hơn nữa lại là một người thường, lớn lên không tệ, lại không xung đột lợi ích nên Mẫn Tạp cảm thấy không sao cả.
Tuy rằng người này hình như có chút ngốc.
Phòng mà Liên Nặc sắp vào ở vốn là một phòng trống. Bố cục trong phòng giống phòng Mẫn Tạp, Ngự Huy. Bên trong có phòng ngủ, thư phòng, phòng tắm, phòng thay quần áo. Bởi vì Liên Nặc đột nhiên dọn vào, cho nên đồ dùng trong phòng vẫn chưa được chuẩn bị.
Màu sắc chủ đạo hiện tại là màu trắng. Liên Nặc không thích màu trắng, quá lạnh lẽo.
Nơi đầu tiên cậu muốn nhìn là phòng tắm, sau đó là phòng thay quần áo. Cho dù là phòng tắm hay là phòng thay quần áo, đều trống không. Cuối cùng đi thư phòng. Thư phòng đương nhiên không có bất kỳ cuốn sách nào, nhưng lại có máy tính.
Đây là máy tính hiện đại nhất trên tinh cầu, rất khác so với ở Địa cầu thời mạt thế. Nhưng mà Liên Nặc đã tìm được cách sử dụng máy tính thông qua trí nhớ nguyên chủ.
Cậu có chút hưng phấn chạy qua, trực tiếp khởi động máy tính.
Tuy rằng là tinh cầu khác nhau, nhưng cách sử dụng máy tính cũng không khác mấy.
Liên Nặc đột nhiên nhớ tới một câu, không biết là đã nhìn thấy ở đâu. Người ngoài hành tinh thích xâm chiếm Địa cầu, là bởi vì văn minh của Địa cầu phát triển đầu tiên, hiện đại hơn so với các tinh cầu khác. Nhưng sau này, Địa cầu lại từ từ phát triển, mà ngoại tinh cầu bởi vì phát triển quá nhanh, khiến cho không khí cùng các phương diện bị ô nhiễm quá nhiều.
Chẳng lẽ máy tính của ngoại tinh nhân cũng là sao chép của Địa cầu?
-Hết chương 21-
Tui có lời muốn nói: hong biết có sự nhầm lẫn nào hơm nhưng tui nhớ trước đó Liên Nặc bảo vào hệ Y học mà ta. Sao giờ lại thành hệ Ăn uống rồi ಠoಠ Còn khúc cuối tui đọc đi đọc lại vẫn không hiểu Liên Nặc nói gì.
───────────────