"Ngươi làm sao biết Lâm Mạt Hồng, ngươi là ai? Các ngươi là ai?" Một người nam hỏi.
Đối phương có thể hỏi về chuyện Lâm Mạt Hồng, chứng tỏ họ đã tìm được Lâm Mạt Hồng, và Lâm Mạt Hồng đã kể mọi chuyện cho họ.
"Ta là cháu ngoại của hắn." Liên Nặc nói.
Hình Viêm trong lòng thở dài, Liên Nặc người này sao, còn có một ưu điểm, chính là quá thành thật.
Liên Nặc thật là người ngay cả nói dối cũng không biết. Nhưng câu "Ta là cháu ngoại của hắn" này đối với năm nghiên cứu sinh trước mắt thì không có cảm giác, đối với Lâm Mạt Hồng vừa đến thì lại có ảnh hưởng, bước chân hắn khựng lại, suýt nữa thì ngã.
Làm ơn, trò đùa của thiếu niên này một chút cũng không buồn cười. Hắn không có cái dũng khí này để nhận một đứa cháu ngoại lợi hại như vậy.
Nhưng lời này lọt vào tai bà Hàn lại khác, bà Hàn nhớ lại lời Lâm Mạt Hồng vừa nói về việc hắn có một người em gái, và Liên Nặc lại tự xưng là cháu ngoại của Lâm Mạt Hồng, bà Hàn tức khắc mở to mắt, chẳng lẽ em gái Lâm Mạt Hồng chính là mẹ của Liên Nặc ở thời đại này? Vậy thì... Vậy thì không phải là con dâu của mình sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT