Hàn Chí Phương đầu óc hơi rối bời. Đứa con trai chỉ kém mình một tuổi, giống chuyện hoang đường mà mọi người đều tin lời Liên Nặc.
Có lẽ không phải tin, mà là không tìm thấy sơ hở của Liên Nặc, hoặc là nghi ngờ Liên Nặc, đang đợi mục đích của cậu. Nhưng dù là gì đi nữa, ít nhất giờ phút này, mọi người không nghi ngờ lời Liên Nặc nói.
Liên Nặc đến từ 500 năm sau, thật sự là con trai mình sao?
Nếu là con trai mình, vậy mẹ của đứa bé là ai?
Thôi được, Hàn Chí Phương phải thừa nhận, so với chuyện Liên Nặc có phải con trai mình hay không, dù anh đã trưởng thành, điều anh muốn biết nhất vẫn là chuyện mẹ của con trai mình. Ừm, lát nữa hỏi Liên Nặc một chút.
Liên Nặc tắm xong đi ra, mặc chiếc áo ba lỗ trắng cùng quần lót họa tiết Reddy Bảo Bảo, cả người trắng trẻo, trông như một chú cừu con. Cậu thấy Hàn Chí Phương ngồi ngẩn ngơ ở mép giường: "Ba ba." Liên Nặc gọi một tiếng.
Nhưng Hàn Chí Phương vẫn chưa quen với cách xưng hô "ba ba" này, không phản ứng kịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT