Liên Nặc nhớ rõ lưng ba của cậu có một vết sẹo, khi còn nhỏ tắm cùng ba cậu đã thấy. Cậu từng hỏi vết sẹo này từ đâu mà có, ba cậu nói đó là do bị thương khi tham gia giải bóng đá cùng các bạn năm nhất đại học. Giờ Liên Nặc đã hiểu, thì ra vết sẹo này là như vậy.
Lúc đó cậu còn ngây ngô hỏi ba có đau không, ba nói: "Đây là dấu vết của đàn ông."
Những người trên khán đài có người thở phào nhẹ nhõm, cũng có người xem đầy phấn khích.
Liên Nặc đi về phía Hàn Chí Phương.
Các học sinh chặn trước mặt Liên Nặc, dù khí chất lạnh lùng của dị năng giả thiếu niên này khiến người ta sợ hãi, nhưng Hàn Chí Phương là bạn học của họ.
"Không sao cả." Giọng Hàn Chí Phương yếu ớt truyền đến từ phía sau họ, cậu ấy được một bạn học đỡ đứng dậy. Bị dị năng giả dùng dị năng đá trúng, cú đá này rất mạnh, nên cậu ấy cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều đau lệch vị trí. Cậu ấy đi đến trước mặt Liên Nặc: "Trận đấu bóng đá, người ngoài không được quấy nhiễu, tuy tôi biết cậu có ý tốt, cảm ơn cậu. Nhưng hắn là dị năng giả, dị năng giả được quốc gia bảo vệ, mà cậu cũng là dị năng giả."
Liên Nặc không nói gì, đưa tay ra, ánh sáng xanh nhạt từ lòng bàn tay cậu tỏa ra, lấy bụng Hàn Chí Phương làm trung tâm, lan ra các bộ phận khác trên cơ thể cậu ấy. Cảm giác đau đớn từ ngũ tạng lục phủ dần biến mất. Mãi đến khi Liên Nặc thu tay lại, Hàn Chí Phương mới nhận ra cơ thể mình dường như đã ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT