Nếu Liên Nặc thật sự là con trai của hai người này, khi gặp lại cha mẹ ruột, chắc chắn sẽ có sự dao động, nhưng Liên Nặc thì không, vẫn là biểu cảm bình tĩnh đó, ánh mắt bình tĩnh đó, bình tĩnh đến mức không có chút cảm xúc khác biệt nào.
Ninh Bối nghi ngờ, có thể Liên Nặc không quen biết hai người này, bọn họ không phải là cha mẹ ruột của cậu.
Nhưng mà: "Tiểu Nặc... đúng là con rồi, Tiểu Nặc à." Liên nhị phu nhân vừa khóc vừa chạy đến, đây là con trai bà, làm cha mẹ thì không thể nhận nhầm con mình được, đây chính là con trai bà, đứa con đã trở về từ tinh cầu lưu đày tội phạm.
"Tiểu Nặc... Tiểu Nặc thật sự là con sao?" Liên lão gia vô cùng kích động. Đúng vậy, ông cũng nhận ra đây là con trai mình, là Liên Nặc.
Liên Nặc vừa từ tinh cầu tội phạm trở về, gầy gò, sắc mặt vàng vọt, còn bây giờ Liên Nặc trắng trẻo hơn, trông giống hệt ba năm trước lúc vừa bị lưu đày, chỉ là trưởng thành hơn, chín chắn hơn.
Liên Nặc chưa kịp tránh, đã bị Liên nhị phu nhân ôm chầm lấy, cơ thể người phụ nữ run rẩy, bà nghẹn ngào nói nhỏ: "Tiểu Nặc, mẹ đây... là mẹ đây."
"Tiểu Nặc, ta là cha." Liên lão gia cũng đỏ mắt nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT