Hành Viêm có loại cảm giác vô lực nhàn nhạt, xin hỏi như vậy cũng tính là thi đấu sao? Nhưng mà, dựa vào việc Kubo có thể đề xuất chủ ý thông minh như vậy với Liên Nặc, Hành Viêm quyết định sau này sẽ khoan dung Kubo một chút.
Hắt xì... Kubo đang lái xe, đột nhiên hắt xì một cái.
Mua quần lót, còn mua áo ngủ, Hành Viêm cảm thấy loại cảm giác vô lực này, có thể xem nhẹ. Y cho rằng Liên Nặc là người rất chậm nhiệt, bởi vì cái gì cũng đều không hiểu, nhưng mà hiện tại phát hiện y sai rồi, Liên Nặc cái gì cũng đều không hiểu, vì vậy mới có thể dễ dàng tiếp thu kiến nghị của người khác.
Hành Viêm:【Qua hai ngày nữa tôi đến tìm em, lúc đó em đưa áo ngủ và quần lót cho tôi, phòng thí nghiệm tôi đang chuẩn bị, chờ tôi chuẩn bị xong, liền dừng phi thuyền ở trên không trường học của em.】
Liên Nặc vừa nghe đến phòng thí nghiệm đang được chuẩn bị, trong lòng cao hứng không thôi.
Liên Nặc:【Được.】
Hành Viêm:【Vậy em ăn cơm chiều rồi đi ngủ sớm một chút, hai ngày này tôi sẽ rất bận.】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT