Sáng hôm sau, trời hanh khô.
Trịnh Nam được an táng tại nghĩa trang thành phố. Linh và Hy đến đưa tiễn trong âm thầm, không huy chương truy tặng, không trống nhạc tiễn đưa – chỉ là một nấm mộ nhỏ, khắc vài dòng chữ và nốt nhạc trầm mặc khắc trên bia:
“Khúc tạ từ – dành cho kẻ ở lại.”
Hy đứng bên Linh, im lặng. Cậu không nắm tay cô – giữa đám đông, họ vẫn giữ khoảng cách. Nhưng ánh mắt họ khi chạm nhau… đủ để nói: “Chúng ta không còn đơn độc.”

Buổi chiều, trong buổi họp đội tổng kết vụ án, đội trưởng trực tiếp biểu dương Linh và Hy.
“Vụ này tưởng đơn giản, nhưng lại là cú lật đầy đau thương. Âm nhạc đã hé lộ tội lỗi mà lời nói không dám thốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play