Sáng hôm sau, trời xám nặng, như thể thời tiết cũng ngại ngần trước cái tên đã nằm im trong giấy báo tử: Nguyễn Thanh Lam.
Trong phòng làm việc nhỏ, Cẩm Linh mở lại danh sách vật chứng thu thập được từ hiện trường. Một dòng bị gạch đỏ nổi bật:
“Điện thoại cá nhân – KHÔNG TÌM THẤY.”
“Không lý nào mất vô tăm được,” Hy nói, tay vẫn rà lại hình ảnh camera an ninh ở cầu thang. “Lam là người sống có quy tắc. Ngay cả vở học còn bọc plastic theo màu môn. Chị nghĩ sao về khả năng có người lấy điện thoại sau khi em ấy chết?”
Linh khẽ lắc đầu. “Không kịp. Thời gian giữa lúc Lam ngã xuống và khi bảo vệ phát hiện chỉ vỏn vẹn mười phút. Không có bóng ai xuất hiện trong khung giờ ấy.”
“Vậy là ai đó đã lấy trước khi em ấy rơi.”
Cô ngẩng lên, ánh mắt sắc lại: “Hoặc… Lam cố giấu nó đi.”

Cả hai quay lại nhà của Lam – căn phòng trọ nhỏ bên trong dãy nhà cấp bốn ở khu công nhân phía Nam thị xã. Mẹ của Lam, cô Quyên, vừa từ ca đêm về, gương mặt phờ phạc, mắt sưng húp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play