Khoảng 8 giờ sáng, Chung Mạn quay về phòng làm việc thì thấy Lâm Thành đã đang ngồi nói chuyện cùng Mạc Lâm trong phòng kính. Đúng 9 giờ, hai người bước ra ngoài, Lâm Thành thông báo với mọi người:
“Đây là Lâm Mạc, tổng giám đốc khu vực Đại Trung Hoa* được tổng công ty ở Mỹ cử tới, sẽ giám sát nghiệp vụ và sản xuất của khu vực Đại Trung Hoa. Sau này mong mọi người chung sức hợp tác với tổng giám đốc Mạc, phấn đấu vì sự thành công của công ty.”
(*Đại Trung Hoa hay Đại Trung Hoa địa khu bao gồm cả Trung Quốc đại lục, Hồng Kông, Ma Cao và Đài Loan.)

Mọi người vỗ tay chào mừng, vài đồng nghiệp nữ còn đưa mắt ra hiệu với nhau, khóe miệng nhếch lên đầy ẩn ý. Chung Mạn đương nhiên biết bọn họ có ý với con rùa vàng* đẹp trai lắm tiền này. Mặc dù trên mặt cô không có biểu hiện gì, trong lòng lại vô cùng coi thường chuyện này. Muốn câu rùa vàng, còn phải xem con mồi có ngon không nữa chứ? Đổi lại nếu bạn là anh chàng rùa vàng đó, đối diện với đám mồi tầm thường dung tục này, có lẽ đến gần xem còn sợ lãng phí thời gian, huống hồ là mở miệng đi đớp? Mà mỗi năm người bên Mỹ cử tới đều không giống nhau, nếu rùa vàng ăn bạn thật, chẳng lẽ lại không chùi sạch mép rồi đi sao? Tới lúc đó rùa vàng thì chẳng câu được, chỉ rước lấy lại phiền não!
(*Rùa vàng: Chỉ đàn ông có điều kiện tốt (thường là có nhiều của cải), là một đối tượng lý tưởng để kết hôn.)
Sau khi rùa vàng phát biểu xong bài cảm nhận đúng kiểu con nhà quan, Chung Mạn đi theo mọi người chào hỏi rùa vàng vài câu rồi tự về chỗ ngồi tiếp tục làm việc, tránh làm lỡ thời gian tan ca, không thể mua thức ăn nấu cơm cho Diệp Minh Hi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play