Vân Bộ Hư bận rộn với chính sự, mãi cho đến đêm khuya cũng không thấy bóng dáng đâu.
“Còn nói lát nữa sẽ quay lại, ha ha.” Hồng Liễu ngồi xổm trong kết giới, bắt chước giọng điệu và thần thái của Vân Bộ Hư lúc từ biệt, rồi ghét bỏ lẩm bẩm: “Miệng đàn ông là ma quỷ lừa người, tin hắn thì chỉ có đi đào rau dại.”
Khiếu Thiên đã ngủ một giấc rồi, hắn ta bị thương, tinh thần không tốt, sau khi Mộc Tuyết Trầm đến rồi lại đi thì hắn ta đã thiếp đi.
Lúc này tỉnh lại, nhìn thấy Hồng Liễu nhặt một hòn đá đang viết viết vẽ vẽ trên mặt đất, liền ghé sát vào liếc một cái.
“Có hiểu không?” Hồng Liễu hứng thú hỏi.
Khuôn mặt chó của Khiếu Thiên khó khăn trong giây lát, rồi sáng suốt quyết định im miệng. Hắn ta không hy vọng bi kịch.
Hắn ta rất nghiêm túc chuyển chủ đề: “Đại vương, đêm đã khuya, lại đến thời khắc xao động, người đã suy nghĩ thế nào rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play