Khi Mộc Tuyết Trầm đến Xích Diễm Hải, nơi này đã không còn nhận ra được dáng vẻ ban đầu.
Xích Diễm Hải, nơi được mệnh danh là thiên địa của Ma giới, gần như đã cạn khô, trên mặt biển trôi nổi vô số thi thể khô héo, suy tàn của yêu thú và ma thú.
Hắn ta gự kiếm đáp xuống sân của một khách điếm dưới chân núi, vừa hay nhìn thấy sư tôn đang ngồi bên bàn đá.
Vẻ mặt lạnh lùng, mái tóc đen buông xõa, đạo bào màu xanh lam viền vàng, dung mạo tuấn mỹ thoát tục như lưu ly không khác gì quá khứ, nhưng lại có vẻ như có gì đó không giống.
“Đệ tử bái kiến sư tôn.” Mộc Tuyết Trầm vén áo bào quỳ xuống, cung kính nghiêm túc.
Vân Bộ Hư hơi nghiêng đầu, liếc nhìn vị đệ tử đắc ý nhất của mình, thái độ xa cách thờ ơ: “Để nàng ta ra ngoài.”
Mộc Tuyết Trầm sững sờ, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, hắn ta sớm đã biết không thể giấu được sư tôn, bị vạch trần cũng không ngạc nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play