“Anh có thể… cho nó lui ra trước được không?” – Sở Mộ bị con chó ngao tây tạng ép đến mức thở không nổi, hai tay luống cuống đẩy nó ra, vừa hoảng hốt vừa căng thẳng.
Cậu liếc nhìn sang phía Tần Trầm, còn chưa kịp nói thêm lời giải thích nào thì đã lại bị chú chú nhào tới liếm đầy nước miếng lên mặt.
Tần Trầm cụp mắt xuống, ánh mắt tối lại, lạnh giọng quát:
“A Bạch.”
Con chó lập tức như bị đánh tỉnh, thu mình lại ngay như một đứa trẻ đang làm sai. Nó ngoái đầu liếc nhìn chủ nhân một cái, rồi xụ mặt lùi khỏi người Sở Mộ, ngoan ngoãn chạy về cạnh chân Tần Trầm, khôi phục tư thế điềm tĩnh và nghiêm chỉnh.
A Bạch — chính là tên con chó ngao tây tạng— cũng là cái tên mà ngày trước Sở Mộ đã phải nghĩ tới mấy ngày mới quyết định đặt cho nó.
Nó vẫn không rời mắt khỏi Sở Mộ, hưng phấn đến không chịu nổi mà lại rống lên một tiếng:
“Gâu!”
Sở Mộ khom lưng bò dậy, đưa tay lau mặt. Cậu nghĩ thầm: Con chó ngốc này vẫn y như xưa, có vẻ còn... bẩn hơn cả trước kia nữa. Chẳng lẽ sau khi mình đi rồi không ai chịu tắm rửa cho nó sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT