“Còn nữa, ba ngày sau trường của con gái lớn ông có tiệc tối, con bé sẽ lên sân khấu biểu diễn. Ông nhất định phải đến hiện trường khen ngợi con bé. Nếu ông không đi, hoặc không khen ngợi con bé, ông thật sự sẽ mất đi đứa con gái duy nhất.”
Ôn Sương không trực tiếp nói ra sự thật cho Hoắc Uyên, vì cô biết, dù bây giờ có nói ra, Hoắc Uyên cũng sẽ không tin, dù sao cũng quá kinh thế hãi tục.
“Hy vọng Hoắc tiên sinh sau khi trở về, hãy quan sát kỹ hai đứa con gái của ông. Ngày thường ôngbận rộn công việc, giao con gái cho vợ và mẹ ông chăm sóc, có thể ông đã không chú ý đến một số chi tiết. Hy vọng lần này sau khi trở về, ông có thể quan sát kỹ hơn, ông sẽ có những nhận thức và thu hoạch khác.”
Sau khi Hoắc Uyên ngồi vào xe, ông nhìn lá bùa hộ mệnh trong tay, yết hầu không khỏi phát ra một tiếng cười nhạo.
Mặc dù Ôn Sương có thể nói chính xác bí mật mộ tổ của Hoắc gia, nhưng việc cô nói ông chỉ có một đứa con gái lại làm ông cảm thấy cô đang nói nhảm.
Năm đó, ông đã đích thân vào phòng sinh cùng vợ, còn tự tay cắt rốn cho hai đứa con gái.
Hoắc Uyên vốn định vứt lá bùa đi, nhưng bề mặt lá bùa lại lóe lên những tia sáng vàng nhàn nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play