Ôn Sương lại bấm ngón tay, đôi mày nhíu lại càng chặt hơn: “Vẫn còn sống, nhưng tạm thời chị chưa tính ra được vị trí cụ thể.”
[ Ai, không biết có phải hôm nay mở Thiên Nhãn tiêu hao quá nhiều tinh thần lực hay không, thái dương cứ đau như kim châm. ]
Phó Tư Hành nghe thấy tiếng lòng của Ôn Sương, anh lập tức đi đến trước mặt cô.
Ôn Sương thấy Phó Tư Hành cúi xuống phía mình, cô còn chưa hiểu anh định làm gì thì anh đã vươn đôi tay thon dài, bế ngang cô lên.
“Chồng, anh…”
[ Ê ê ê, anh ta tự nhiên bế mình làm gì vậy? ]
Phó Tư Hành cúi đầu nhìn Ôn Sương, đôi mắt đen hẹp sâu thẳm như biển đêm không thấy đáy: “Khuya rồi, tôi bế cô về phòng nghỉ ngơi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play