Tiêu Cảnh Ngạn sờ đầu Tang Du, hạ giọng nói: “Anh sợ em mang con về chịu ấm ức, dù sao anh cũng là người nông thôn, người nhà em không ưa anh.”
Mỗi lần Tiêu Cảnh Ngạn nói ra những lời như vậy, trong lòng Phó Tang Du lại đặc biệt khó chịu và áy náy. Tiêu Cảnh Ngạn ngoài việc không có một xuất thân tốt, về mọi mặt hắn thật sự rất ưu tú.
“Xin lỗi vợ, là anh vô dụng. Chúng ta kết hôn 5 năm, anh lại vẫn không được người nhà em chấp nhận.”
Trong lòng Phó Tang Du càng thêm khó chịu và đau lòng cho Tiêu Cảnh Ngạn.
“Chồng ơi, anh rất tốt. Dù không được người nhà em chấp nhận, em cũng sẽ không rời xa anh.”
Tiêu Cảnh Ngạn cười gật đầu: “Vợ ơi, may mà em vẫn luôn chấp nhận và ủng hộ anh. Chỉ là gần đây công ty gặp khủng hoảng kinh tế, cần một khoản vốn 50 triệu. Em có thể thương lượng với người nhà em một chút, giúp công ty vượt qua khó khăn này không?”
Nghe Tiêu Cảnh Ngạn nói, Phó Tang Du sững sờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT