Ôn Sương nhìn Phó Tư Hành vừa bá đạo vừa cơ trí, cô không nhịn được mà giơ ngón tay cái lên với anh: “Chồng ơi, anh thông minh thật.”
Phó Tư Hành bị Ôn Sương khen đến có chút chột dạ. Anh làm sao có thể lắp thiết bị theo dõi trong hộp trang sức của mẹ, là vì nghe được tiếng lòng của Ôn Sương, mới cố ý dọa Hà Uyển Bình.
“Chị, em biết sai rồi, em sẽ lấy chiếc nhẫn kim cương ra rồi trả lại cho chị. Em không dám trộm đồ của chị nữa đâu.” Hà Uyển Bình ôm lấy chân mẹ Phó, nước mắt nước mũi tèm lem.
Mẹ Phó làm sao còn muốn chiếc nhẫn kim cương đã bị Hà Uyển Bình thải ra, bà vẻ mặt ghê tởm đẩy Hà Uyển Bình ra.
“Mấy lần trước trang sức của tôi bị mất, đều là cô trộm? Cô lại còn vu oan hãm hại cho con dâu của tôi, cô nên xin lỗi con bé mới phải!”
Đồng tử của Hà Uyển Bình co rút lại.
Trước đây Phó gia không ai thích tính cách làm trời làm đất của Ôn Sương, cũng không biết mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì, lại khiến mẹ Phó và Phó Tư Hành bảo vệ, thiên vị Ôn Sương!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT