“Thằng tư, đã bảo con đừng vào rồi, xem đi, làm chị dâu con thức giấc rồi.” Mẹ Phó bước vào phòng bệnh, tức giận nói.
Trên khuôn mặt thanh tú, văn nhã của Phó Vân Cảnh không có bất kỳ biểu cảm nào: “Con vừa mới không nói gì cả.”
Đường nét khuôn mặt Phó Tư Hành căng cứng: “Nhưng em cứ nhìn chằm chằm vào chị dâu em.”
“Con muốn xem Ôn Sương có gì thay đổi, mà chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, đã khiến mọi người đều thay đổi cách nhìn về cô ta.”
Ôn Sương nhìn về phía người đàn ông đang đứng bên giường bệnh. Anh mặc một bộ vest xám được cắt may vừa vặn, đeo kính gọng vàng, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt tuấn tú. Cả người toát lên khí chất của một công tử văn nhã, lịch lãm.
Nếu không phải đôi mắt phượng thon dài dưới cặp kính kia toát ra vẻ lạnh lùng, thanh cao, một sự thờ ơ không gần người, Ôn Sương còn tưởng đây là một người dễ gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT