Ngay khoảnh khắc ánh mắt chạm vào con gái, nước mắt liền không kiểm soát được mà rơi xuống.
Nhìn thấy Lạc Lệ Tranh vốn còn đang hôn mê bất tỉnh đột nhiên chạy ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, còn gọi Lạc Minh Khiêm là cha, Uông Tĩnh Nhàn và Chung Hãn Văn đều vô cùng kinh ngạc.
Thấy Lạc Lệ Tranh định chạy về phía Lạc Minh Khiêm, Chung Hãn Văn vội vàng đưa tay ra giữ cô lại: “Lệ Tranh, con không được qua đó. Sự tồn tại của ông ta đối với con mà nói chính là một sự sỉ nhục, chẳng lẽ con muốn cả đời đều bị người ta chỉ trỏ, bị người ta khinh thường sao?”
Uông Tĩnh Nhàn cũng ngăn Lạc Lệ Tranh lại, trên mặt bà tràn đầy sự tức giận và phẫn nộ: “Lạc Lệ Tranh, con điên rồi sao? Lạc Minh Khiêm đã hủy hoại cái nhà này, con còn nhận ông ta làm gì? Chú Hãn Văn của con có điểm nào không bằng ông ta? Đợi mẹ và chú Hãn Văn của con kết hôn, cha mới của con chính là phó viện trưởng bệnh viện Nhân Ái, đợi con tốt nghiệp trường y, còn có thể sắp xếp cho con một công việc tốt!”
Lạc Lệ Tranh thoát khỏi sự kìm kẹp của Uông Tĩnh Nhàn và Chung Hãn Văn, cô không màng tất cả chạy đến trước mặt Lạc Minh Khiêm, hai tay dang ra, che chắn cho ông.
“Cha của con chỉ có Lạc Minh Khiêm. Dù trong mắt người khác cha có là người như thế nào, ông ấy vẫn là người cha thân yêu nhất của con.” Nói xong, cô lại hung dữ trừng mắt nhìn Chung Hãn Văn: "Ông mới là tên ngụy quân tử, tiểu nhân thực sự!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT