Lâm Uyển Thanh nước mắt lưng tròng lắc đầu: “Xin lỗi, là em đã hiểu lầm anh. Em tuy đã đau khổ, đã hận, cũng đã mê mang, nhưng tình yêu của em dành cho anh vẫn chưa bao giờ thay đổi!”
Bùi Cẩm Niên khẽ giơ tay lên, dùng hết sức lực cuối cùng, muốn lau đi giọt nước mắt trên mặt Lâm Uyển Thanh: “Thật tốt, có thể nhìn thấy em vào lúc cuối đời, dù chỉ là ảo giác, anh cũng đã mãn nguyện.”
Ông thâm tình nhìn bà, phảng phất như muốn khắc ghi dáng vẻ của bà vào tận đáy lòng: “Uyển Nhi vợ của anh, anh yêu em, mãi mãi…”
Bùi Cẩm Niên từ từ nhắm mắt lại, khóe miệng ông mang theo một nụ cười nhàn nhạt. Trong nụ cười đó có niềm vui của sự tái ngộ sau bao xa cách, có sự quyến luyến sâu sắc dành cho Lâm Uyển Thanh, và cả sự thanh thản sau một đời kiên trì và chờ đợi.
Những cảnh vệ và cấp dưới xung quanh, nhìn thấy lão thủ trưởng an tường ra đi, tất cả đều tháo mũ quân đội, cúi đầu bi thương.
Linh hồn của Bùi Cẩm Niên rút ra khỏi cơ thể. Ôn Sương đi tới, cô khẽ niệm vài câu thần chú, sau đó một cảnh tượng thần kỳ đã xảy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT