Bùi Cẩm Niên nhìn Lâm Uyển Thanh hiểu chuyện, ông đưa tay lên vuốt ve mái tóc dài của bà: “Uyển Nhi, lần này đi không biết khi nào mới có thể trở về, cũng không biết có còn mạng để trở về không. Anh… không yên tâm về em.”
Lâm Uyển Thanh nhẹ nhàng lắc đầu, trên mặt cố gắng nặn ra một nụ cười: “Anh Cẩm Niên, anh đừng lo cho em. Anh cứ đi làm những việc anh cho là đúng, em sẽ tự chăm sóc tốt cho mình. Thiên hạ này có vô số gia đình như chúng ta đang gặp khổ nạn, nếu anh có thể đóng góp một phần sức lực, em sẽ tự hào vì anh!”
Bùi Cẩm Niên nắm chặt tay Lâm Uyển Thanh, ánh mắt kiên định mà dịu dàng: “Uyển Nhi, đợi non sông yên ổn, anh nhất định sẽ trở về cùng em bên nhau dài lâu.”
Hốc mắt Lâm Uyển Thanh hoe đỏ, gật đầu thật mạnh: “Em chờ anh, anh nhất định phải bình an trở về!”
Từ sau khi Bùi Cẩm Niên rời đi, Lâm Uyển Thanh đã ở lại ngôi nhà cũ ở nông thôn, ngày đêm mong ngóng Bùi Cẩm Niên trở về.
Dù nỗi nhớ da diết, nhưng bà không để mình hoang phế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT