Cố Duyệt Chanh nhìn về phía Khương Nghiên Tâm thanh thuần xinh đẹp, cô bé chủ động nắm lấy tay Khương Nghiên Tâm: “Dì Nghiên Tâm, dì giải thích với bà ta làm gì? Dì quá lương thiện rồi, con đã nói không cần mở cửa cho bà ta, để bà ta đứng ngoài một lát, nếu không sẽ không biết trời cao đất rộng là gì!”
Giang Vãn nhìn Cố Duyệt Chanh với vẻ mặt chán ghét và phản cảm, trong lòng cô đau đớn như sắp nghẹt thở.
Trong lòng Cố Cảnh Hoài có người phụ nữ khác, dù cô khó chịu, nhưng vẫn có thể tự an ủi mình.
Dù sao cô cũng xấu xí, hắn lại ưu tú về mọi mặt, không thích cô cũng là chuyện bình thường.
Nhưng con gái là do cô mang thai mười tháng sinh ra, cô đã một tay nuôi nấng con bé lớn lên, lúc con bé bị bệnh sốt, cô đã thức trắng đêm chăm sóc.
Cô con gái từng nũng nịu gọi cô là mẹ, không biết đã đi đâu mất rồi?
Chẳng lẽ vì trên mặt cô có sẹo, trông xấu xí, nên thật sự không xứng làm mẹ của con bé nữa sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play