Lúc Lê Tứ Cửu rời khỏi vòng tay của Úc Cẩm Tu, hắn để ý thấy bên hông anh có đeo một món trang sức đỏ to cỡ nắm tay. Hắn hỏi:
“Cái này là Đông Uy tặng người à?”
Úc Cẩm Tu gật đầu: “Ừ.” Vừa nói vừa giơ tay lên cho hắn xem.
Đại Chu có nhiều ngọc thạch, nhưng đá quý màu sắc rực rỡ thì hiếm lắm. Cục ruby này đỏ rực, trong suốt, lấp lánh – thật sự là quá đẹp.
Lê Tứ Cửu chớp chớp mắt, đột ngột mở lời:
“Hoàng thượng có thể tặng thứ này cho thần không?”
Vừa dứt câu, hắn chờ mãi không thấy trả lời, quay sang thì thấy ngón tay Úc Cẩm Tu đang cầm món trang sức khẽ siết lại, sắc mặt cũng hơi trầm xuống.
Lê Tứ Cửu khựng lại, lặng lẽ quan sát nét mặt anh… Tiểu hoàng đế này là đang giận đấy à?
Trong lòng hắn lập tức hoảng hốt, mãi tới lúc này mới kịp nhận ra – một món đồ được Úc Cẩm Tu mang theo bên người, chắc chắn là anh rất quý trọng rồi. Ấy vậy mà hắn lại cứ thế mở miệng xin thẳng…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play