Sứ giả Đông Uy dự định ở kinh thành ba ngày. Hôm sau, ban ngày Lê Tứ Cửu đến chỗ Ứng phi, thấy các phi tần ai cũng vui như Tết, tụ lại tám chuyện về yến tiệc hôm qua.
Hắn hiểu vì sao họ vui. Các phi tần quanh năm bị giam trong hậu cung, trò giải trí kích thích nhất cũng chỉ là ra Ngự Hoa Viên ngắm hoa, ngó hồ. Thỉnh thoảng có tiệc yến như này, không chỉ được ra tiền triều lộ mặt, nghe được vài câu chuyện hay, mà còn có thể từ xa trông thấy người nhà.
Nhưng khác với sự hào hứng của họ, Lê Tứ Cửu lại thấy như cực hình. Trong yến tiệc hắn phải ngồi thẳng lưng cả buổi, trước mặt bao nhiêu người lại khó xử không dám ăn nhiều. Về cung thì lưng mỏi, bụng vừa đau vừa đói, đúng là tra tấn kép.
Khi buổi thỉnh an kết thúc, hắn cùng mọi người đứng lên chuẩn bị ra ngoài, thì nghe sau lưng vang lên giọng Ứng phi:
— Lê công tử, dừng bước.
Tim Lê Tứ Cửu giật thót.
Cảm giác này y như hồi đi học bị cô chủ nhiệm gọi lại, mà hắn chính là cái đứa hay bị giữ ở lại để "dạy riêng". Nhưng gần đây hắn ngoan lắm mà? Sao lại bị gọi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT