Alpha và Omega cũng không phải lúc nào cũng sẽ phóng thích tin tức tố, phần lớn thời gian nếu không bị kích thích thì cũng sẽ không phát ra, trong giao tiếp xã hội thông thường cũng không dễ ngửi thấy.

Việc phân định giới tính thứ hai chủ yếu vẫn dựa vào... thị giác và cảm giác.

Alpha chính là mạnh mẽ, rắn rỏi, mang theo cảm giác áp bức.

Omega chính là mềm mại, hấp dẫn, có vẻ ngoài cuốn hút.

Hai người nếu được thả vào giữa đám đông thì đều cực kỳ nổi bật, trời sinh đã thu hút lẫn nhau.

Còn Beta thì…

Dù sao nhìn bằng mắt thường, nếu không quan sát kỹ, thậm chí chỉ nhìn giấy chứng nhận thôi cũng sẽ không ai liên tưởng được một thiếu niên như vậy lại liên quan đến cái danh từ này.

Lúc trước bị vẻ ngoài quá chói mắt của thiếu niên tóc đen làm cho hoa mắt, đám người kia căn bản cũng không chú ý đến vấn đề này.

Giờ biết được sự thật, trên mặt mấy Alpha đều hiện lên vẻ… nói không rõ là thất vọng hay là cảm xúc gì khác.

Không khí bỗng trở nên kỳ quái.

Gương mặt của Kinh Trục Phong lại không bộc lộ cảm xúc gì.

Chỉ là mơ hồ nhớ đến khi nãy tiếp xúc… cậu Beta nhỏ nhắn ấy dường như rất quen với việc bị ôm như thế.

Lúc không cẩn thận chạm vào da thịt, cậu cũng chỉ là theo phản xạ sinh lý mà run lên một chút.

Sau đó thì rất ngoan ngoãn, không hề nhúc nhích.

【Giá trị nhân thiết +2%】

Mục tiêu tức giận rồi?

Trên giường bệnh, thiếu niên tóc đen ngoan ngoãn ngồi yên, hàng mi đen dài cụp xuống, trong đầu toàn là chột dạ.

—— Thì ra bây giờ hắn mới biết mình là Beta.

Trước đó Kinh Trục Phong hẳn là tưởng cậu là một tiểu O mềm mại dễ thương nên mới căng thẳng như vậy, vừa thấy cậu bị thương liền lập tức ôm đi.

Nhất định là đang cực kỳ hối hận và cảm thấy ghê tởm.

Nếu nổi giận dạy dỗ cậu thì liệu có thể… nhẹ tay một chút không.

Tê An thật sự rất sợ đau.

---

Phòng y tế yên ắng một lúc lâu, cuối cùng đám Alpha vẫn là ra ngoài đợi.

Sau lưng chỉ bị trầy xước một chút thôi, Tê An cảm thấy chuyện này bị làm quá lên, nhưng vị y sĩ hòa nhã kia thì lại không nói gì.

Chỉ căn dặn vài câu bảo chú ý ăn mặc thoải mái một chút, đơn giản khử trùng rồi dán miếng băng phòng nhiễm trùng, phất tay cho cậu đi ra ngoài.

Lúc này đã là tám giờ sáng.

Sương mù tan hết, ánh nắng vừa dịu vừa ấm áp.

Cả thế giới như được đánh thức bởi một lớp vàng kim dịu dàng, bầu trời xanh biếc lặng lẽ.

Tê An, người vốn quen ngủ nướng, đã rất lâu không tỉnh táo sớm thế này, trong khoảnh khắc còn có chút hoảng hốt.

Cậu đến từ thế giới mẹ Cyber – thành phố đêm, khu hạ tầng, nơi dày đặc ngành nghề lao động, công nghiệp nặng và ô nhiễm nghiêm trọng.

Công ty sẽ không lãng phí tài nguyên để lắp đặt thiết bị lọc không khí cho khu vực như vậy, cậu gần như chưa bao giờ được thấy một bầu trời đẹp như thế này.

Thiếu niên Beta gầy gò ngẩng đầu nhìn trời, bên cạnh là một đám Alpha cao lớn rắn rỏi, vậy mà tất cả lại đều đang nhìn cậu.

Cậu đẹp quá mức, hoàn toàn lật đổ ấn tượng thường thấy về Beta.

Không chỉ là vẻ ngoài, mà còn có loại… cảm giác mơ hồ mà đám Alpha khó có thể diễn tả.

Khi cậu chăm chú nhìn trời xanh, tắm mình trong ánh nắng, biểu cảm kia —— một cách khó hiểu lại mang theo sự dịu dàng và bao dung khiến người ta thần hồn điên đảo.

Thậm chí còn khiến những người đang nhìn cậu phải ghen tị.

Một Alpha thì thào, giọng hơi ghen: “Hôm nay có gì mà đẹp…”

Nhận ra câu này dễ gây hiểu nhầm, hắn lúng túng ra hiệu mình im miệng.

Kinh Trục Phong nheo mắt, liếc nhìn cảnh cáo một cái, nhưng lại không phản bác.

Thiếu niên mặt lạnh khí chất khốc soái khoanh tay, ngẩng đầu, cũng nhìn về bầu trời.

Chẳng thấy có gì đặc biệt.

Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy bầu trời ấy, nhưng con người thì không.

【Giá trị nhân thiết +1%】

Tê An lấy lại tinh thần.

Cậu chưa hiểu chuyện đời, hành vi lại vô tình đúng chuẩn nhân thiết sao?

233 lười biếng chọc ghẹo: 【Nhìn trời thì sao chứ, chẳng lẽ bầu trời cũng bị Alpha bao thầu rồi à? Cứ thoải mái nhìn đi.】

Tê An có chút muốn cười, cố nhịn.

【Nhưng hắn cho điểm cống hiến thật sự hào phóng】

Trước đó 233 từng nói, nếu cậu có thể không tốn công mà lấy được từ mục tiêu, thì trong thế giới này, nhân thiết “ham làm giàu” có thể nhanh chóng ổn định.

Tê An mơ hồ nhìn về phía Kinh Trục Phong.

Alpha kia vẫn là gương mặt lạnh lùng như cũ, bị cậu nhìn chăm chú, yết hầu hắn khẽ động, sau đó nhướng mày nhìn lại, không nói lời nào nhưng ánh mắt như đang dò hỏi.

Lông mày sắc nét, ánh mắt sáng ngời, vẻ mặt anh tuấn khiến người ta ngưỡng mộ, mang theo cảm giác lạnh lùng khó tiếp cận.

“Tôi có thể nói chuyện riêng với cậu một chút không?”
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play