Cổ Hồng Ý ôm Bạch Hành Ngọc, dưới chân nhẹ nhàng, chỉ vài bước đã nhảy xuống khỏi mái nhà, khi chạm đất, bụi hoa bụi đất theo chấn động khẽ bốc lên, những cánh thược dược lay động nhẹ nhàng.
Chưa kịp nhận ra cách bố trí các phòng, ngẫu nhiên thế nào, Cổ Hồng Ý ôm y bước vào gian phòng phía tây. Một chiếc chăn lụa đỏ thẫm lấp lánh như sóng nước đập vào mắt Bạch Hành Ngọc, sắc đỏ chói lọi khiến đôi mắt y khẽ run lên. Bạch Hành Ngọc bám lấy vai Cổ Hồng Ý, khẽ nhíu mày, có chút băn khoăn.
Khi nào mà chiếc giường trong phòng phía tây lại được trải một bộ chăn uyên ương bằng lụa đỏ thẫm như vậy?
Dù bị Cổ Hồng Ý kẹp chặt, y chưa từng ngừng giãy giụa, véo vào vai hắn để lặng lẽ bày tỏ sự bất mãn, buộc Cổ Hồng Ý phải siết chặt cổ tay y. Cho đến khi Cổ Hồng Ý đến sát mép giường, y vốn nghĩ mình làm loạn như vậy sẽ bị ném mạnh xuống giường, bèn dứt khoát nhắm mắt lại, chờ đợi cơn đau rứt nhói khi lưng va đập.
Cổ Hồng Ý lại đứng yên một lát, rồi mới cúi thấp người, một tay giữ lấy eo y, rất chậm rãi đỡ y ngồi lên giường.
Rất chậm, rất vững.
Chiếc ga trải giường đỏ thẫm làm y trông như một con rối sứ trắng bệch, tàn tạ, sợi chỉ mảnh mai. Hơi thở đã hoàn toàn rối loạn, tóc tai bù xù che trên mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đẹp lạnh lẽo. Cổ Hồng Ý vốn định đỡ vai y đợi y thở ổn định lại, nhưng vai y bị bàn tay to lớn siết chặt đến run rẩy, Cổ Hồng Ý nhìn thấy thì ngẩn người không hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT