Khi Cổ Hồng Ý hoàn toàn tỉnh táo lại, trời đã sáng rõ, ánh trăng chỉ còn là một chấm xanh nhạt nhỏ, treo lơ lửng ở góc trời phía tây.
Hắn đã bất tỉnh suốt một đêm.
Cổ Hồng Ý đôi mắt còn lờ đờ, gắng gượng ngồi dậy khỏi giường, chợt nhận ra chẳng có ai bên cạnh.
Ký ức mơ hồ, hình như hắn đã lần đầu tiên trong đời, tỉ mỉ kể cho một người nghe về những quẻ bói, về số phận chẳng mấy tốt đẹp của mình.
Và dĩ nhiên, hắn cũng đã kể về nỗi ám ảnh đeo bám từ năm mười hai tuổi.
“Không hay rồi. Lẽ nào mình đã nói hết cho y biết…?”
Cổ Hồng Ý co ngón tay, gõ gõ vào đầu, nhưng không tài nào nhớ nổi mình đã kể chi tiết đến mức nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play