Tiêu gia đã định ngày lành sang nạp sính. Sau lễ nạp sính, hai bên sẽ ấn định ngày thành hôn, tiếp đó A Yên chính thức phải bước chân về nhà chồng.
Nàng hiểu rõ, một khi gả đi Tiêu gia, cuộc sống sẽ không còn tự do nhàn nhã như khi còn ở Cố phủ nữa. Cố gia vốn ít người, phụ thân lại yêu thương nàng hết mực, nàng là con gái duy nhất trong nhà, muốn làm gì cũng được, chẳng bị ai bó buộc. Nhưng Tiêu gia lại khác, tuy chỉ là dòng dõi võ tướng bình thường, song thế gia đông đúc, cành lá sum suê, con cháu dâu rể đông không đếm xuể. Đã làm dâu nhà ấy, trên có tổ mẫu và các thím cô, ngang hàng là chị em dâu, em chồng, dưới lại có cháu chắt… từng mối quan hệ đều phải giữ gìn, từng lời nói việc làm đều phải cẩn trọng. Một khi đã gả vào, chắc chắn nàng sẽ không còn được thảnh thơi như bây giờ.
Chính vì thế, A Yên tranh thủ những ngày còn lại ở nhà, làm hết những việc cần làm.
Hôm ấy nàng thưa với phụ thân:
“Phụ thân, con nghĩ nên đến mộ mẫu thân tế bái một chuyến.”
Cố Tề Tu gật đầu đồng ý, còn bảo Cố Vân cùng đi với nàng. Vậy là hôm ấy, A Yên cùng Cố Vân lên xe ngựa, dẫn theo mấy gia nhân, ra vùng ngoại ô viếng mộ mẫu thân.
Mấy ngày trước tuyết rơi dày, trong thành Yến Kinh đã tan hết, nhưng ở vùng ngoại ô, nơi góc tối vẫn còn đọng lại từng mảng trắng xóa. Trên nền đất khô lạnh, những tảng tuyết sót lại xen lẫn lá khô rơi vương vãi. Thỉnh thoảng có con chim sẻ bay vụt qua, để lại một đường bóng đen vút ngang bầu trời xám lạnh nơi thôn dã tĩnh mịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT