A Yên nhìn thần sắc nghiêm trọng ấy của chàng, bỗng thấy vừa buồn cười vừa thương.
Người nam nhân này, trải bao phong sương, muối ăn hẳn nhiều hơn cơm của người thường, vậy mà giờ lại chẳng biết tâm trí trôi dạt về phương trời nào, đem lòng suy diễn ra đủ điều.
Nàng cắn khẽ môi, nén tiếng cười, tròng mắt long lanh đảo qua, cố ý trêu:
“Kỳ thật… chàng đoán cũng không sai, thiếp quả thực khác người thường. Chỉ là… về sau chàng phải nhớ kỹ, nếu có một ngày chàng làm thiếp không vui, thiếp sẽ mang cả mấy đứa nhỏ bỏ đi, để chàng một mình cô quạnh mà sống, xem chàng khi ấy ra sao.”
Ngày thường vẫn một lòng giữ chặt nàng trong tay, Tiêu Chính Phong nghe vậy thì sắc mặt thoáng trầm xuống. Đôi mày rậm cau lại, nhìn chằm chằm dáng vẻ bướng bỉnh kia, chàng khẽ hỏi:
“Là thật hay giả?”
A Yên quay mặt, khẽ hừ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT