Cáo biệt mẫu thân và vị đệ đệ vừa mới nhận lại, Tiêu Chính Phong bước ra khỏi lều nỉ, lặng lẽ xuyên qua những dãy lều san sát. Bên ngoài, phụ nhân khoác váy nỉ rộng thùng thình đang lom khom bận rộn, bọn tiểu hài tử và nam nhân thì kiểm lại số dê bò trong nhà.
Chàng ẩn mình trong sắc trời nhập nhoạng, dựa vào thân pháp nhẹ tựa gió, len lỏi ra khỏi bộ lạc A Y cổ, đi thẳng tới cánh đồng trống trải.
Trên cao, vài vì sao lấp lánh nơi vòm trời xa thẳm. Cuối chân trời, một vệt hồng cam ấm áp đang lan dần, trong đó ẩn hiện một quầng sáng trắng nhỏ, từ tốn nhô lên. Thảo nguyên mờ mịt, như được phủ tấm sa màu bạc óng ánh.
Rạng sáng, hơi thở tràn đầy hương cỏ non. Từ bộ lạc A Y cổ, vẳng lại điệu ca du dương của người Đại Càng, tựa như phảng phất giai điệu năm xưa chàng từng nghe nơi dòng người lãng du.
Hôm nay, sau khi biết mẫu thân vẫn còn ở nhân thế, lại được nhận mẹ, nhận em, lòng chàng dâng trào bao xúc cảm, khó lòng bình tĩnh. Ngửa mặt nhìn vầng sáng ban mai, chàng khẽ thở dài.
Sống bấy nhiêu năm, chàng chợt cảm thấy trời xanh thật chẳng bạc đãi mình: trong nhà có hiền thê nhu thuận, vũ mị, biết thấu lòng người, lại có mấy đứa con thông minh ngoan ngoãn, mỗi đứa đều xuất chúng. Nay, ở tuổi công thành danh toại, lại tìm được mẫu thân, nhận thêm một người đệ đệ ruột thịt.
Hít đầy lồng ngực luồng khí thanh tân của buổi sớm, chàng bỗng muốn cất tiếng ca. Thế là, giữa thảo nguyên mênh mông, vang lên tiếng hát hùng tráng của điệu ca thuở thiếu thời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play