Tiết trời dần se lạnh, chỉ chớp mắt đã sang cuối thu. Nhu Nhu còn nhỏ xíu, mới chừng bảy tám tháng tuổi, thế mà lại nhiễm phong hàn, phát bệnh.
Tiêu Chính Phong nghe tin, đau lòng khôn xiết, lập tức mời đại phu tới chẩn trị, rồi quay sang trách cứ những người hầu cận bên mình một phen.
A Yên khẽ khuyên:
“Người ta thường nói, trẻ con trước sáu tháng còn mang sẵn khí hộ thể trong bụng mẹ, ít khi nhiễm bệnh. Qua sáu tháng rồi, phong hàn hay sốt cao cũng là chuyện thường, không hẳn là các nàng sơ suất. Bao ngày qua, các nàng vốn tận tâm, chàng nay trách mắng e làm họ lạnh lòng.”
Thực ra, Thanh Phong cùng mọi người khi thấy Nhu Nhu đổ bệnh cũng đã tự trách không thôi, từ đó càng cẩn thận, hết lòng chăm sóc tiểu chủ tử.
Qua sáu bảy ngày thuốc men, bệnh tình Nhu Nhu mới thuyên giảm, chỉ là gương mặt nhỏ nhắn không còn phúng phính như trước, gầy đi một vòng.
Tiêu Chính Phong ôm tiểu Nhu Nhu trong bộ áo bông đỏ, cúi xuống hôn gương mặt trắng nõn của con, giọng đầy thương xót:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play