Trong chốn thâm sơn cùng cốc, nơi tịch liêu hoang vắng, vắng bóng người qua lại, dường như tách biệt hẳn với bụi trần. Cuộc sống ở đây thanh nhàn, ngày nối ngày trôi đi trong yên tĩnh.
Thẩm Việt mỗi khi có bạc liền xuống thôn hoặc ghé chợ phiên gần đó, mua chút thức ăn ngon cho A Yên. Có khi là con gà mái già mà nhà ai nuôi đã nhiều năm, có khi là sản vật quý trong núi như nấm linh chi, sâm dại, hay các loại dược liệu bồi bổ. Chỉ cần là thứ tốt, chàng đều không tiếc bạc mua về, chỉ để chế biến cho nàng ăn.
Những hôm A Yên ăn uống không ngon miệng, Thẩm Việt lại vào núi hái loại quả chua ngọt đặc biệt, mang về cho nàng nếm, để nàng dễ ăn hơn.
Ban đêm, mỗi khi A Yên bị chuột rút ở chân, Thẩm Việt liền quỳ xuống, kiên nhẫn xoa bóp từng chút, làm dịu cơn đau cho nàng.
Mang thai vốn bất tiện, lại thêm đêm lạnh, A Yên thường hay mắc tiểu, việc đi lại không thuận. Thẩm Việt liền sắm một chiếc bô, đặt ngay bên giường cho nàng tiện dùng. Mỗi sáng, khi nàng còn chưa kịp mở miệng, chàng đã lặng lẽ mang bô đi đổ, xách nước sạch về, để nàng rửa mặt. Nước vừa dùng xong, cháo nóng, bánh mềm đã được đặt ngay ngắn trước mặt, hầu hạ nàng ăn.
Nếu nói chàng là một nha hoàn, ắt là nha hoàn tận tâm nhất thế gian.
Nếu nói chàng là một đứa con, hẳn là người con hiếu thuận bậc nhất trên đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT