Chiếc hộp sắt kia trông chẳng lấy gì làm đặc biệt. Không hoa văn, không trang sức, chỉ là một khối kim loại cũ kỹ, mặt ngoài tróc sơn, rỉ sét loang lổ, những vết xước nhỏ chi chít như năm tháng dội lại. Nắp hộp khít khìn khịt, đến một khe hở để đưa lưỡi đao cạy mở cũng không có.
Mấy vị thợ khéo tay đều thử sức lay mở, nhưng chiếc hộp vẫn như cũ, không hề suy suyển. Cuối cùng, đành lòng thở dài, quyết định đem hộp về kinh thành tìm người giải khóa.
Sau hơn tháng trời phong sương ngược xuôi, hai người mới trở lại phủ Vương gia. Tạ Huyền Tắc lập tức truyền gọi Phùng Cửu tìm thợ giỏi mở khóa, xem có thể nghĩ ra cách gì.
Còn Mạnh Uyển trở về phòng tắm gội, thay xiêm y.
Nàng nằm trong bồn tắm, làn hơi nước mờ mịt phủ mờ dung nhan, làn da trắng mịn ửng hồng. Nước ấm dội nhẹ lên vai, khiến thân thể mềm mại như hòa trong mây khói.
Chợt phía sau vang lên tiếng bước chân trầm ổn.
“Ai?” Mạnh Uyển cảnh giác ngoảnh lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play