Vương Đình
Chiếc xe bò cũ kỹ gập ghềnh theo con đường đá lổn nhổn, bánh xe nghiến qua những viên sỏi kêu lên “kẽo kẹt, kẽo kẹt”. A Thỉ Lặc nghiêng đầu, quan sát tứ phía cẩn trọng, dè chừng có ai khả nghi đi theo. Trong khi đó, Mạnh Uyển vẫn cúi đầu lặng lẽ, ôm chặt Tạ Huyền Tắc trong lòng, gò má nàng áp sát vào vầng trán lạnh lẽo của chàng, không thốt nên lời.
A Thỉ Lặc khẽ vung roi, thúc bò đi chậm chạp thêm vài bước. Khi xe đã chạy đến đoạn đường bằng phẳng hơn, hắn mới từ tay nải lôi ra một chiếc bánh hồ khô, đưa đến trước mặt Mạnh Uyển, dịu dàng nói:
“À tỷ, giờ chúng ta đã đặt chân vào Bắc Yến. Chờ đến được vương đình, tiểu đệ nhất định sẽ tìm cách cứu được a huynh.”
Mạnh Uyển vẫn như người mất hồn ôm lấy Tạ Huyền Tắc, chỉ lắc đầu không nói.
A Thỉ Lặc khẽ thở dài:
“À tỷ, đã một ngày không chạm miếng gì rồi. Dẫu chỉ ăn đôi chút thôi, cũng giữ được chút sức. Nếu tỷ xảy ra chuyện trên đường, làm sao tiểu đệ có thể đưa cả hai người trở về an toàn đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT